View Full Version : [Fic] Các tác phẩm của D_B
Nekonana
20-02-2006, 07:33 PM
* những bài viết trong này đều mang tính đen tối và xấu xa của con ngừoi. cấm trẻ nhỏ dứoi 15 tuổi :D
Giấc mơ là một thứ mà có lẽ là đẹp đẽ nhất .Hay có khi nào lại là một thứ đau khổ nhất ?!
Con ngừoi ta mơ để thấy đựoc tưong lai ,hạnh phúc .Để cảm nhận sự yên bình ,có khi sự nổi loạn ,quấy rối .Còn tôi ,tôi mơ để mà .....
Đời thì có lúc vui lúc buồn .Vui khi mơ mộng càng thêm vui ,buồn thì mơ vào càng thêm buồn. Đôi khi nhìn lại đời tôi sao như một giấc mơ sầu não ruột.
Vì sao cứ phải giấu mình vào mộng, giấu mãi để rồi ôm gánh nặng ,ôm nỗi sầu tận đáy lòng .Thôi kệ , cũng nào có ai biết! Nhưng mà tôi ơi ,liệu có giấu đựoc bao lâu, 5 năm? 10 năm ? rồi có còn gánh vác đựoc nửa ?! Đôi vai thì bé nhỏ , mảnh khảnh , mà mộng thì còn dài , biết còn nơi nào mà trốn chạy ...
trích--
Nekonana
22-02-2006, 12:55 AM
A dream of angel is a nightmare of me
A rose in garden is a tear for me
And the wispers is still screaming
Why does it sound so hurt, so scarly ?!
How long can i dream ?
How heavy can i scream?
When my life is meaningless
Could i feel it annymore ?
--
.:KentG14:.
22-02-2006, 10:53 AM
Bài của D_B hay tuy hơi khó kiểu chút:)!!! Nhưng đây là bài của ai vậy D_B??? Nếu là bài của D_B thì ghi credt ngay nếu không có ngừi mang bài này đi nơi khác là mất luôn đó^^! Ghi credit ngay nhé! Thanks!
Nekonana
22-02-2006, 06:31 PM
hihi no problem , i made them for you all too , not only for my own . just take it if you want :D
* ko typ vni duoc
Nekonana
22-02-2006, 11:24 PM
In the silence of a dream
You can hear the whispers
You can see those wings
But you couldn't see me.
Can you hear me cry ?
Can you see my tears ?
I am praying
And im here ,im waiting for you!
Please love me
Love me as who i am
And tell me
How can i become real
Just dont let me be forgoten!
có ai đã từng nghĩ ảo mộng là thật bao giờ chưa nhỉ ? ^.^
Nekonana
24-02-2006, 05:59 PM
Gần nhà tôi có một khu rừng mà tôi và nhỏ bạn vẫn thừong đi nhặt nấm. Tôi và nó rất thích cánh rừng này , thích từ những cây nắm nhỏ bé đến những cây hoa quả cao lớn. Và đặc biệt là mấy chú bứơm ở đây. Đôi khi trông thấy chúng ,tôi dừơng như cảm nhận đựơc một cái gì đó là lạ .Phải , là lạ mà tôi chưa thể tả đựơc .
Và một ngày khi chỉ mình tôi đi nhặt nấm thì cảm giác đó lại quay lại. Tôi mê mang vẫn chưa biết đựơc cái thứ cảm giác đó là gì , thế nhưng tôi rất muốn hiểu đuợc nó. Tôi đi và đi , vừa đi vừa suy nghĩ , đến lúc tôi nhận ra rằng mình đã lạc lối. Hớp hởi nhìn quanh nhìn vòng, tôi ngồi xoạch xuống mặt đất và nở một nụ cừoi tái tệch:
-Cái khỉ gì vậy , ngay chính khu rừng mà mình quen thuộc .... !
Mắt nhắm mắt mở tôi cố nhìn lại cảnh vật xung quanh một lần nữa để tìm một lối ra .Và rồi bất chợt tôi nhận ra một điểm, chỗ tôi đang ngồi là điểm trung tâm của "vừơn bứơm" . Sỡ dĩ nó mang cái tên này và vì nó đang chất chứa cả một số lựơng lớn bứơm của rừng. Là nơi mà khi tôi và con bạn mỗi lần đi ngang đều phải khoác áo ni-lon vào mà đi. Cũng là nơi mà chúng tôi rất thích xem lén những bầy bướm đầy sắc màu.
Tôi bắt đầu co lại , ngồi yên đó và lắng nghe tiếng gió xì xào qua từng lá cây, tiếng chim líu lo ngày một nhỏ lại. Nhìn lên bầu trời vời vợi đang bị che phủ dần bởi những án mây chiều, trời sao mà tối mau thế. Và rồi bỗng dưng tôi lại cảm nhận đựơc cái cảm giác kì lạ ấy một lần nữa. Nó mạnh hơn bao giờ hết mà tôi đã quên đi trong chốc lát. Tôi nhắm mắt và trấn an lại tinh thần ,lúc bấy giờ tôi mới nhớ ra tất cả. Tôi nhớ ra con đừơng để quành về, nhớ ra cái điện thoại cầm tay tôi đã mang theo. Tôi muốn đứng dậy và quay về nhà ngay lập tức ,thế nhưng tôi đã không làm vậy ,tôi vẫn ngồi đấy mà nhìn lên bầu trời đang tối dần....
Làn sóng điện thoại vẫn còn đấy mặc dù rất yếu. Tôi quyết định gọi con bạn đến "hộ tống" tôi về , mong là nó tới mau... .Tôi bắt đầu cảm thấy sợ, giờ này đáng lẽ tôi đã ở nhà và đang ngồi trứoc cái ti-vi quen thuộc với cái điện thoại trong tay mà trò chuyện nhảm với con bạn. Bỗng dưng có tiếng ai đó gọi tôi , lạ quá , không phải là tiếng của con bạn ,cũng chẳng có tiếng chân chạy tới. Mà là tiếng gọi của một sự buồn bã, đơn độc như muốn níu kéo lấy tôi. Tôi bắt đầu run rẫy .....
Trợn to hai con mắt tôi nhìn quanh đi quanh lại cho thật kỹ trứoc khi một cái gì đó xảy ra, và rồi nó cũng đã đến. Nó không phải là nhỏ bạn tôi, mà là một con bứơm. Trông nó có một cái gì đó thuần bí mà tôi chưa từng thấy nó xuất hiện trong này bao giờ. Nó đang bay là đà về hứơng tôi ..... Khiếp thật, càng gần trông nó càng to ra. Đến khi nó chỉ còn cách tôi khoảng 1 mét thì nó đã to bằng cả một gang tay. Lúc này tôi chỉ biết ngồi đó run rẫy, càng nhìn vào nó tôi càng sợ. Sợ bởi cái kích thứơc to đùng của nó ,bởi cái màu sắc đẹp kì lạ và cái cách bay lựơn của nó. Phải, với cái màu đen đậm như mực pha với chút tím huyền lấp lánh giữa đôi cánh to cực kì mà bay chầm chậm tới. Có lẽ tôi cũng nên nghĩ đó là một thiên thần của sự đau khổ....
-Dậy! Cái con khốn kia dậy mau ! Trễ giờ rồi mà cứ nằm đấy!
Tôi mở tròn đôi mắt khi nghe con bạn gọi thanh thót. Còn con bướm kia đã đi đâu?! Tôi lại nhìn quanh và nhận ra rằng tôi ở giữa trung tâm của .... cái giừơng ! Vậy , tất cả vừa qua chỉ là mơ thôi sao ? Thế mà cái cảm giác lạ lùng ấy vẫn còn, là mơ hay là thật ?! Có lẽ tôi sẽ đến cái khu rừng ấy .....
by D_B
.:Zero:.
24-02-2006, 11:52 PM
Mơ mà như thiệt vậy. Mà hỏi chút là đây có phải nguồn gốc cho cái tên dark butterfly ko?
Anyway, what do u think about angel of sorrow? ^__^
Nekonana
25-02-2006, 12:20 AM
hờ có lẽ là lấy cái nick từ đây thật ha ha ... :gem43(1):
angel of sorrow ? hm .... i dont know , but i make sure i wanna be 1 of them :D
Nekonana
25-02-2006, 02:45 AM
Đêm đông tuyết về ta với ta
Phòng kín , đèn mờ sầu càng thêm đau.
Ngồi dứơi ánh đèn mà viết nên những dòng này là lúc mà tôi đã cảm nhận đựơc một trong những thứ cảm giác của thế gian. Tôi chọn cho mình một bản piano buồn và bắt đầu viết ....
"Through pain"
Nhìn ra bầu trời đông đen kịt mà tự hỏi "Có bao ngừơi đang ngồi trong một căn phòng kín, dứơi một ánh đèn mờ, và nghe một bản hòa tấu piano buồn như tôi bây giờ .. ?" Phải, một bản nhạc buồn.
Tuýêt rơi vẫn cứ rơi, mặc cho con ngừoi dù có vui hay buồn, hạnh phúc hay đau khổ, nó vẫn rơi và rơi ... .Hay là nó đang rơi vì tôi ?Vì bản hòa tấu này? Có lẽ vậy, có lẽ nó cũng đang thửơng thức âm nhạc bằng một cách riêng của nó. Cũng như tôi thửơng thức âm nhạc bằng một cách riêng của tôi.
Cứ suy nghĩ và suy nghĩ nhiều hơn nữa. Tôi dừơng như đang suy nghĩ về tất cả mọi thứ trên thế gian. Về tình yêu, về học tập, nghề nghiệp, và cả âm nhạc, thời trang, rồi thì trẻ nhỏ, ngừoi lớn, ngừơi già, mọi thứ ....
Ngừơi ta vẫn nói rằng suy nghĩ nhiều tóc sẽ bạc. Tôi mỉm cừơi "bạc rồi lại nhuộm đen, ăn thua gì!" Và tôi lại cừơi rồi nhìn quanh căn phòng mờ ảo, bừa bộn và ngột ngạt mà mỉnh đang sống. Khẽ chầm chậm tôi lết vào góc phòng và ngồi co rút ở đó, đầu dựa vào cạnh từơng, mắt nhắm lại và đôi tai lắng nghe. Bài nhạc đang hòa tấu trong tâm hồn của tôi.
"Điều đáng sợ nhất trong cuộc sống không phải là cái chết mà là bị lãng quên"
Là một câu văn mà tôi đã nhận đựơc từ một ngừoi bạn. Lúc mới xem qua tôi không quan tâm gì mấy, nhưng khi ngẫm nghĩ lại thấy cũng đúng phần nào. Và rồi tôi chợt để ý rằng chính bản thân mình đang rơi vào câu nói đó. Tôi nhìn quanh phòng một lần nữa. Không một ai khác ngoài tôi, điện thoại cũng không một tiếng chuông reo, không một ai ở nhà, không một ai đang nghĩ đến tôi, tôi nở một nụ cừơi đau khổ "đời cũng có lúc thế này .... "
Càng suy nghĩ bản nhạc càng đi sâu vào tôi. Sâu đến nỗi tôi dừơng như cảm nhận đựơc nó đang trò chuyện với mình, với linh hồn của bản thân.
Tôi khẽ mở mắt và đưa một ánh nhìn ra khung của sổ. Tuyết vẫn rơi, nhưng sao trông nó có vẻ u uất, buồn bã thế kia. Có lẽ nó vẫn còn tiếp tục khiêu vũ với bản hòa tấu, và có lẽ nó cũng đang cùng bản nhạc trò chuyện với tôi. Tôi nhắm mắt lại và nuốt nặng nứơc bọt. Tôi khóc...
"Can you hear me cry?"
Và rồi tôi trở lại với những suy nghĩ ban đầu. Tình yêu. Nó là thứ chi mà tôi có lẽ sẽ không bao giờ đựơc nhận trong khi tôi cứ trao và trao. Mà liệu tôi đã trao thật sự, hay nào chỉ là một nét bút chì có thể dễ dàng bôi mất?
Tôi đã tự ràng buộc bản thân ,trói mình vào một góc và khép kín cánh cửa trái tim. Tôi đã không cho phép mình đặt chân vào tình yêu. Ấy mà bây giờ tôi lại mở cánh của đó ra. Cảm giác thật là nặng. Nặng như chì để có thể mở nó. Tôi muốn đựơc yêu thật sự!
Đến giờ phút này tôi mới nhận ra minh đã khóc ứơt cả mặt đất, nhưng sao nó vẫn chưa đủ để vùi lấp nỗi lòng của tôi. Tôi đưa tay vơi đi nứơc mắt mặc dù đã biết nó vẫn sẽ cứ rơi và rơi. Tôi muốn thét thật lớn, lớn đến độ có thể mất đi cả tiếng, vậy mà tôi đã không thể, tôi cần một ngừơi. Một ngừơi mà tôi muốn yêu và đựơc yêu, một ngừoi mà .....
Cho dù có khóc lâu bao nhiêu, lớn bấy nhiêu, nào cũng có ai nghe. Nứơc mắt thì rơi hàng vạn giọt mà điều ứơc thì chỉ có một. Biết bao giờ tôi mới có thể với đôi tay chiếm lấy nó. Tôi co ngừoi lại, và cánh cửa ấy lại đóng .....
by D_B
.:Zero:.
25-02-2006, 06:24 AM
What is the meaning of the loneliness? Hẳn con người ta trả lời được câu hỏi này 1 cách dễ dàng nhg có thể tìm được câu trả lời thật sự cho câu trả lời này ko: Why people have to be lonely?
Tuyết thường mang đến cho con người sự lạnh lẽo nhg đồng thời mang đến cho ta cái đẹp của thiên nhiên. Vậy sao butterfly lại cảm thấy buồn hén? Feeling lonely or just need someone close to u?
About love as u said. Why do U think that U give so much? Really?
What is the true love? and Why do u want to love?
DO u know that
WE love so many, yet hate so much
We hurt each other and were hurt ourselves
???
Ai có thể trả lời nhg câu hỏi này khi mà bản thân họ có thể tự đặt được câu hỏi như vậy? Có thể trong 1 ngày mai bạn có thể tìm được câu trả lời cho riêng mình ^__^
Nekonana
25-02-2006, 06:35 AM
What is the meaning of the loneliness? Hẳn con người ta trả lời được câu hỏi này 1 cách dễ dàng nhg có thể tìm được câu trả lời thật sự cho câu trả lời này ko: Why people have to be lonely?
Tuyết thường mang đến cho con người sự lạnh lẽo nhg đồng thời mang đến cho ta cái đẹp của thiên nhiên. Vậy sao butterfly lại cảm thấy buồn hén? Feeling lonely or just need someone close to u?
About love as u said. Why do U think that U give so much? Really?
What is the true love? and Why do u want to love?
DO u know that
WE love so many, yet hate so much
We hurt each other and were hurt ourselves
???
Ai có thể trả lời nhg câu hỏi này khi mà bản thân họ có thể tự đặt được câu hỏi như vậy? Có thể trong 1 ngày mai bạn có thể tìm được câu trả lời cho riêng mình ^__^
hỏi lắm thật .. :confuse:
anyway , people have to be lonly cuz they have to . u have or u want to be lonely sometime to think about something, somestuff dont you ? thats why , like i did ^^
và tùy tâm trạng mà ngừoi ta cảm nhận tuyết , lúc hạnh phúc thì trông tuyết rất lãng mạn, nhưng lúc tâm trạng như db bấy giờ thì ... vui vào đâu .
and did i gave too much of love or not , i dont know that myself either .. lol
allright , ill find my way and my answers :D
thanks for reading ^^
Nekonana
26-02-2006, 12:49 AM
Dream or real ...
You did come,
And you did tell me,
That you falling with me.
You want me to wait
To hold hands with you
You want me to ...
Wait ...
Should i wait for you?
I couldn't see your face,
I couldn't hear your voice.
I couldn't meet you...
Did you know what it is?
Did you know how it feel?
Please ...
Love me as who i am!
Nekonana
26-02-2006, 05:58 AM
Thời gian sao trôi thật mau. Tôi chỉ biết ngồi đây và giết thời gian, không gì khác!
Yên ....
bốn bề tĩnh lặng
Căn phòng trống.
Nếu bạn có thể tìm thấy tôi ở một nơi như thế này, thì chỉ có thiên thần. Ừ, thiên thần của sự trống trãi.
Thế là lại thêm một thiên thần nữa tôi đã đựơc làm quen. Ấy mà tôi vẫn chưa biết tên cô. "Freya", tôi gọi cô là Freya nhé, được không?
"Through pain"
Tôi lại nghe bản hòa tấu này một lần nữa, cũng giây phút này, cũng cùng một căn phòng tôi đang ở, nhưng không cùng một tâm trạng...
Cầm cây bút lên, tôi muốn viết một đoạn văn, một lời nhạc cho bản hòa tấu, nhưng sao không một cái gì hiện lên, không một hình ảnh, nó hoàn toàn trống ...
Tôi ngã lưng xuống giừơng, hai tay lót dứơi đầu và nhắm mắt lại, thả cho đôi môi nhép theo tiếng nhạc.
"Đời có bao lâu khi ta buồn. Có bao giờ ta trông thấy bóng ta..."
Là bấy nhiêu tôi đã nhép đi nhép lại như hàng ngàn, hàng vạn lần. Tôi tự ban cho mình một cái thở dài rồi hé mắt nhìn lên trần nhà:
-Sao trống....!
Tôi bật mình dậy, tiến tới khung cửa sổ và vén cánh màn lên. Sang trái rồi lại sang phải, tôi cố nhìn cho thật kỹ để có thể kiếm một thứ, một thứ dù chỉ một, dù chỉ là rất bé nhỏ, một ngôi sao. Và rồi tôi lại thở dài:
-Sao trống ...!
Tôi kéo kín màn xuống và ngồi vào bàn viết. Bàn tay lại cầm vào cây bút và mắt lại nhắm, tôi đang hình dung. "Freya!", tôi gọi mãi cái tên này để có thể trông thấy nét mặt của cô. Tôi muốn vẽ nên cô, để cô có thể trở thành một thiên thần sống, mà không là ảo ...
Năm phút , mừơi phút, tờ giấy trắng vẫn trắng, ngòi bút đen đang đứng trong tay vẫn đứng yên đấy.
Tôi ném cây bút mạnh vào từơng, vò nát tờ giấy và rồi nằm dài lên bàn:
-Xin lỗi cô, Freya!...
Đôi mắt tôi lúc bấy giờ chỉ còn là một cái thung lũng sâu trống trãi. Đôi mi không chớp và đôi môi tự cắn vào nhau...
Gió...
Vẫn xào xạc mà sao yên hơi.
Đời ....
Vẫn còn đó mà sao trống trãi.
By D_B
.:KentG14:.
26-02-2006, 10:28 AM
Merge chung các topic tác phẩm của D_B lại cho tiện theo dõi^^!!! Có j` ko đồng ý thì PM cho Kent để gỡ ra. Từ nay có tác phẩm nào mới thì post vô topic này nhé!
Have fun:)!
BioShock
26-02-2006, 10:58 AM
Hay quá hen :D !! Ko ngờ ss biết viết văn !!
Nekonana
26-02-2006, 06:04 PM
chèng , ok vậy , miễn là mong sao vẫn có ngừoi ủng hộ db này ^^
@die : hờ , sis nghe rock thì nghe chứ đâu có khô khan em :gem43(1):
Nekonana
26-02-2006, 07:37 PM
bài viết thì đựơc , nhưng mà giỡn hoài , viết văn mà dám sử dụng con số thay chữ à ?? , còn viết tắt nữa chứ T__T , văn mà alarm , sao nỡ :cry:
à , còn cái topic này toàn bài của db mờ , chơi kì vậy , mod tách ra riêng cho alarm một topic khác với bài của her đi :gem15:
ủa mà hồn là hồn làm sao ?? cảm nhận đựoc hả ? :D
Nekonana
27-02-2006, 06:05 AM
No one understand me
And they will not understand, ever.
They just kill me, kill my soul.
Please stop it
The soul is already broken
Don’t let me kill it by myself.
You want to see me cry
You want to see the sorrow me
You want me to pray.
Now i’m calling my real soul
Come and take me away
I’m here, i’m waiting for you!
Những gì đã qua sẽ không bao giờ trở lại. Tâm hồn đã mất sẽ vĩnh viễn mất. Và tôi đã đánh mất cái tâm hồn trong sạch, bé bỏng của mình…
Một đêm chủ nhật, đêm của sự phá hoại, dồn dập của nhân loại, cũng là đêm định mệnh của tôi. Sau bao nhiêu chuyện đã xãy ra, tôi lại nhốt mình vào căn phòng tâm tối và tiếp tục câu chuyện sầu. Tôi bắt đầu những suy nghĩ vớ vẩn, u uất và đáng sợ…
“Born to be hated
to be forgotten
and to be killed
Full of hate
of sorrow
this world mean nothing”
Tôi nằm dài xấp xuống nền nhà, tay chân thả lõng bốn bề và tóc phủ kín mặt như một xác chết. Hơi thở tôi yếu dần như muốn tắt và nước mắt lại rơi. Nó rơi không một lý do…
Sống mà không một ai muốn giúp đỡ, không một ai quan tâm.Cứ chỉ trách cho thật nhiều vào, cứ đè ép cho thật sâu xuống, để rồi cho hơi thở nó tắt đi. Lúc đó các ngừơi cũng sẽ không còn cừơi đựơc nữa.
Tôi nhắm mắt lại, nứơc mắt vẫn tuông rơi.Bỗng dưng một hình ảnh bé nhỏ hiện lên trứơc mắt tôi, một cô gái. Đôi mắt cô trông rất đáng sợ, chúng mở to nhìn thẳng vào tôi như muốn lấy đi một thứ gì đó. Nhưng sao chúng lại mang một vẻ đau khổ khó tả ẩn chứa trong cái nỗi sợ ấy. Tôi nhanh chóng ngồi dậy và lấy giấy bút, tôi muốn vẽ lại hình ảnh ấy.
Tôi vẽ lại tất cả tôi có thể nhớ về cô, về đôi mắt mà cô đã nhìn tôi, về cô. Vừa vẽ tôi vừa đau khổ. Đau khổ vì sao tất cả mọi ngừơi đều ghét tôi, hận tôi. Đau khổ vì sao họ cứ mãi bỏ rơi tôi lại đằng sau. Đau khổ vì… .Và rồi tôi lại khơi dậy sự hận thù vô tận, cao trào đến độ tôi tửong mình có thề sẵn sàng cắt đứt cổ tay. Tôi hận bản thân tôi.
Mới đó mà đã xong, tôi nhìn lại toàn bức tranh tôi đã vẽ nên, rồi nở một nụ cừơi sợ hãi:
-Cô đã đến!....
Ngay tức khắc tôi nghe thấy một tiếng miểng vỡ, tôi nhìn quanh, nhìn ra khung của sổ, nhìn lên tắm gương treo từơng. Không có cái gì vỡ cả !
Và rồi bỗng dưng tim tôi thót lại, cơ thể đông cứng và mắt nhìn thẳng xuống bức tranh. Tôi ngồi như thế trong năm phút liền. Không một cử chỉ, không một lời nói, cũng chẳng còn một giọt nứoc mắt tuông rơi, cũng không một cảm giác bất kì. Chỉ còn đôi mắt như đang nhắm dần và nhắm dần…
Tôi cầm cây bút lên lần nữa, quyết định vẽ một điều cuối cùng, những giọt nứơc mắt. Tôi tự nguyện ban tặng cho cô gái những giọt lệ chảy dài trên gò má từ con mắt đáng sợ ấy, những giọt lệ cuối cùng…
Đêm lạnh lẽo một mình đau khổ
Gọi mãi tên ngừơi từ thung lũng xa xôi
Cảm ơn ngừơi cho lời ứơc nguyện
Giải thoát linh hồn muôn đời tội lỗi.
Tâm hồn này giờ đã hỏng …
http://g.helgon.net/g/{9C0/{9C08CEF9-9BC7-4F61-AB46-4479A4105FAC}.jpg
By D_B
.:Zero:.
27-02-2006, 08:54 AM
Đọc xong chỗ này coi chừng crazy như DB luôn nha ^__^. Tại hắn đang iu nên mới văn chương lai láng vậy đó, cả nhà cẩn thận nha :))
Nekonana
27-02-2006, 05:17 PM
Đọc xong chỗ này coi chừng crazy như DB luôn nha ^__^. Tại hắn đang iu nên mới văn chương lai láng vậy đó, cả nhà cẩn thận nha :))
cẩn thận sao mà cừoi sằng sặc thế bác ?? :hehe:
xem xong ko khen ko chê , nhảy dzô câu bài hả ?? :gem15:
Nekonana
04-03-2006, 04:26 AM
Chỉ đơn thuần là một đêm, nhưng lại là một đêm không đơn thuần…
Tôi ngồi trên chiếc giừơng quen thuộc và không biết làm gì khác ngoài việc suy nghĩ. Ừ cứ suy nghĩ và suy nghĩ mãi,”đời tôi chỉ có thế”.
”Chuyện đã qua hãy cho nó qua
Nhưng hãy đừng cố quên đi khi nó vẫn cứ mãi còn đó.”
Tôi chợt nhớ đến chuyện đã xảy ra hôm chủ nhật tuần rồi, tại bữa tiệc gần nhà, tôi đã đánh con bạn…
-Và rồi bà vợ đã tự vẫn, sau đó ông chồng đã vẽ lại bức ảnh của bà ta rồi tự vẫn theo.Đến khi cô ngừơi yêu tới nhà thăm sau khi nhìn thấy bức tranh đã ….
-Tự vẫn theo chứ gì, rồi đến thằng ngừoi yêu khác của nó cũng tự vẫn nốt rồi kế đến là con ngừoi yêu khác và cứ thế chứ gì? Ha ha !!!
”Bốp”
- TAO NÓI BAO NHIÊU LẦN LÀ MÀY KHÔNG ĐỰƠC NHẢY VÀO HỌNG TAO RỒI CƠ MÀ. MÀY KHÔNG NGHE THÌ ĐỂ CHO NGỪOI TA NGHE, DỪNG CÁI KIỂU NGẮT LỜI NGỪƠI KHÁC MẤT LỊCH SỰ NHƯ THÊ ĐI, HIỂU CHƯA?!
Tôi đã tát thẳng vào mặt nhỏ và quát lớn giữa buổi tiệc, tôi đã…
Tôi nhìn xuống bàn tay tôi rồi nhìn vào mặt nhỏ. Nhỏ đang ôm gương mặt bé bỏng của mình và khóc, đến phút cuối nhỏ thốt lên một câu và rồi chạy thẳng về nhà:
”-Lạy chúa tôi!”
Không khí buổi tiệc bất chợt tan biến. Ai nấy đều đưa cho tôi những ánh mắt khinh bỉ trách móc, và rồi một con bạn khác đã lên tiếng:
-Mày xấu lắm!
Tôi ngã lưng nằm xấp xuống giừơng, đặt bàn tay đã đánh nhỏ lên trứơc mặt:
-Có lẽ ta là một ngừơi như thế…gomen ne…!
Và tôi lại khóc. Tôi không thể tha thứ cho mình, tôi hận mình lắm. Chính tôi đã phá hỏng bữa tiệc, chính tôi đã làm cho nhỏ đau, và chính tôi đã làm cho mọi ngừoi căm ghét. Tôi đã không nên đánh nhỏ…
”Go away! I don’t need you!”
Bỗng dưng tôi nhớ đến câu nói của một ngừơi bạn mà tôi đã từng nghĩ rằng anh có thể hiểu đựơc tôi. Nhưng tôi chợt nhận ra mình đã nhầm khi nghe anh thốt lên câu nói này. Lúc ấy tim tôi nhói lên, đau đớn vô cùng. Tôi cứ nghĩ trên thế gian này cuối cùng cũng đã có ngừơi có thể hiểu mình, ấy thế mà không.
Sự thật vẫn còn đấy. Điều duy nhất anh biết về tôi là “Your soul is full of sorrow isn’t it?”, và điều duy nhất anh có thể nói là “There’s no one but you!”
Dù gì tôi cũng xin cám ơn con ngừơi tốt bụng này đã khuyên bảo tôi một cuộc sống tươi sáng. Nhưng khi suy nghĩ rõ tôi mới nhận ra và nở một nụ cừơi ngựơng ngùng:
-Ông quả thật không biết gì hơn về tui…
Đã một giờ sáng, đêm quả thật là dài. Đôi mắt tôi đã mỏi mệt, thế mà tôi vẫn còn muốn thức thêm tí nữa. Bởi nếu tôi có ngủ, thì cũng chỉ là một cuộc chạy trốn khỏi những suy nghĩ phức tạp, u buồn này. Tôi không muốn chạy…
“If she want to disappear, she will disappear!”
Là một câu nói từ một bộ phim anime tôi đã xem. Là câu nói đã đánh thẳng vào tim tôi và đã khắc sâu vào tâm trí tôi.
-I want to disappear, to the other world…!
I can’t help
People can’t help
Let it be forgotten!
Đêm dài lắm mộng
Mộng dài lắm sầu.
By D_B
Nekonana
12-03-2006, 10:15 PM
The life can’t be better
But i still wishing
I wish the world being beautiful
The people will stop fighting
And the earth…
just a wish…
I wish i can find an other world
There people love each other
And there i can find someone,
Just for me and only me
And the love…
just a wish…
I wish i have wings
To fly like a bird
High up and far away
That no one can see me,
can’t hurt me…
just a wish…
A wish is still a wish
I will wishing till the end of the life
I wish you will come
And tell me
“Don’t hide,
there’s no fear anymore!
Just smile,
I will stay by your side!”
It’s still a wish…
By D_B
Hề, tiếng anh lẹt đẹt mà vẫn ham viết, có gì sai bà con đừng cừoi mà tội nghiệp tui ….. :gem43(1):
Nekonana
16-03-2006, 03:46 AM
A falling angel is still falling
A drop water is still droping
Don't try to do the running
Cause you can't change anything!!!
By D_B
Hề , lại viết trong giờ học ,lẹt đẹt vài câu chơi :D
Nekonana
19-03-2006, 03:43 AM
Nó là một thứ mà tôi muốn đựoc cảm nhận từ tận trái tim, từ tận đáy lòng. Dù là nứơc mắt, nỗi đau, là nụ cừoi hay niềm hạnh phúc, tôi chỉ muốn đựoc cảm nhận nó..
”I want it so much, but i can’t tell…”
Vì lý do nào mà tôi không thể giải thích, không thể biểu lộ đựơc. Vì lý do nào mà tôi cứ phải giấu nó trong lòng, cứ phải cắn răng chịu đựng.Tất cả tôi đang làm là một vở kịch tồi tệ mà tôi không bao giờ muốn thấy…
“My feelings, why do I have to hide them….!”
Khi một vở kịch tồi tàn không thể diễn lâu hơn nữa, liệu ngừoi diễn viên còn có thể đứng vững trên sàn diễn, cố cừơi, cố nói và cố gắng đi đựoc nữa không?!
Và bản thân tôi….tôi không thể đóng kịch đựoc nữa. Những vở kịch vui nhộn, đáng yêu mà thật ra đang càu xé, chà đạp đáy lòng tôi. Tôi đã quá mệt mỏi…
“I can’t stand it anymore!”
Đã có lúc tôi từng nghĩ sẽ kết liễu cuộc sống. Tôi đã từng muốn chết…
Cái chết có thể giải thoát những đau khổ tôi đang gánh vác. Có thể xóa bỏ những nụ cừơi giả dối và bất hạnh. Cái cuộc sống tôi đang có, là một địa ngục!!!
“But there’s one thing!”
Đã từng nghĩ rằng mình đã gục ngã và không thể nào đứng dậy nổi. Đã từng cho rằng mình đã có thể buông rơi tất cả và có thể nhắm mắt an nghỉ. Nhưng tôi chợt nhận ra rằng cuộc sống này vẫn còn một điều mà tôi muốn đựơc tận hửơng, đựơc cảm nhận, và đó chính là điều đã nâng tôi lên….Tình yêu thật sự!!!
“I’ll wait as long i living!”
Phải, một tình yêu mà có thể mang đến cho tôi sự hạnh phúc, sự cứu giải mà không phải cứơp đi cuộc sống của tôi. Cũng là một ngừơi mà có thể mang đến cho tôi những nụ cừơi thật sự. Một ngừơi mà tôi hứa sẽ chờ dù rằng thơi gian có lâu bao nhiêu, khó bấy nhiêu, tôi vẫn sẽ cứ chờ!
Chỉ để đựơc yêu và yêu thật sự, điều đó là thứ đẹp đẽ nhất đời tôi…
-I want to fall in a true love!!!
By D_B
Ben Omega
19-03-2006, 09:46 AM
:gem44: :gem29: :gem44: :gem29: :gem44: :gem29: :gem44: :gem29:
:hehe: suteki da ne :hehe:
Nekonana
19-03-2006, 05:18 PM
:gem44: :gem29: :gem44: :gem29: :gem44: :gem29: :gem44: :gem29:
:hehe: suteki da ne :hehe:
hơ hơ ..... XDDDDD
Nekonana
23-03-2006, 01:47 AM
In a secret place,
a secret night
You will see it
It's there, in front of you
It's the room...
She have been waiting for you
She hae been right there,
in that room...
Don't you notice ?!
Go...
Only you can make she happy
Only you can make she laugh
Go inside it...
Do you see it yet ?
It's her soul ! Her angel !
It's her corpse...
She have been waiting for you till the end !
Please...
Make her be free
Make her soul love you more
Make she be with you,
with you soul...!
By D_B
lại làm trong giờ học đê XDDDD
Nekonana
07-04-2006, 12:58 AM
There’s something i can’t tell
There’s something i can’t do
I just sitting here and calling
Where is my angel?
I need you now!
Would you hear me, if I called your name?
Would you hold me ,if you knew my shame?
There’s something going wrong
And I just close my eyes
There’s someone ****ing turning the fire on
I can’t stand it!!!
Why tears don’t fall?
They crash around me.
The calling just call
And won’t be helping.
Would you hear me, if I called your name?
Would you hold me, if you knew my shame?
There’s something going wrong
And i just close my eyes
There’s someone ****ing turning the fire on
I can’t stand it!!!
Why tears don’t fall?
They crash around me
The calling just call
And won’t be helping
Why tears don’t fall?
They crash around me
The calling just call
And won’t be helping
Why ?!!!!
nhờ trợ giúp của bài tears dont fall của bullet for my vanlentine mà dark làm nên đựoc bài này , là lời bài hát đấy nhé , nhưng tiếc là ko có chừong trình làm nhạc .... :confuse:
Nekonana
31-07-2006, 04:07 AM
What is the meaning of life when you wake up and no one is around….
Silence ness, loneliness, darkness, feel so left behind….
Not even a ray of light I can reach….
Not even a sound …..
To survive in this world, you have to hurt, to kill and to betray each other. And so you do…. .Too bad I trusted you, and this is what I got, a BETRAYING !!
I would never give you my mind if I knew you will turn around like this, I would never trust you. But it’s too late, I’ve lost everything…
Two months, was it two months I’ve been used by you?! Damn it! How dared you play around with my trusting?!
The one who will surrender is you and only you! You make me feel so ill, so sick when I see your face around. And you should know one day I will kill you, split you out….
Poor you to turn my dream down .Does it feel good to make someone fall apart?! Is it the way you are ? IS IT ?!!!
I loved you
You hit me
Bad !!
All the lovely memories about you are gone by now, and I will be fine without you. Yes, without you!!
Soon if I die, the first enemy I’ll visit is YOU. I will make you pay back for all those *peeep* I got today, a big prize.
Farwell! This is our last good bye. I won’t play blind anymore, won’t trust anyone anymore. This is how my life is and no one will get in my way again! No one!!
By DB
Nekonana
10-08-2006, 03:27 AM
Mỗi lần nghe một bản piano buồn, là mỗi lần tôi tự mang lại cho mình một tâm trạng khó tả. Tôi uống vào vài ngụm cà phê và hồi tửơng lại những gì đã xảy ra ….
Chỉ mới mừơi ngày trước, mọi chuyện, mọi thứ vẫn còn đấy, và cả anh ta. Vậy mà hôm nay …..
Tôi lại uống một ngụm cà phê. Cái thứ cảm giác này là chi mà tôi không thể nào tả đựơc. Bản thân tôi thật sự không biết mình muốn gì …. Cô đơn, lẽ loi? Tôi tự hỏi vì cớ nào mà tôi rũ bỏ tất cả, ngay cả ngừơi mà tôi yêu thương, ngay cả anh để mà chọn con đừơng đơn độc này. Tôi không muốn liên lụy bất kì ai …..
”I wonder how could you take me so long.”
Nghĩ lại những gì anh đã nói hôm ấy, những lời nói không suy nghĩ của một kẻ say rựơu, làm cho tôi bâng khuâng đến tận giờ phút này. Nói thế mà đúng, thật sự điều gì đã khiến tôi giữ anh cho tới bây giờ, điều gì ….
Những gì tôi đang suy nghĩ sao có vẻ trống trãi và ích kỷ. Có lẽ tôi nên để cho anh làm bất cứ cái gì anh muốn, và để cho anh đi bất cứ nơi đâu anh muốn đi, đã chẳng còn là việc của tôi… Ừ, tại sao tôi sẽ giữ anh lại nếu anh đã muốn rời khỏi tầm tay của tôi. Từ nay, xin hãy đi con đừơng riêng của chúng ta…. nhé!
Ly cà phê dừơng như đã nguội lạnh, tôi uống một ngụm cuối cho hết ly.
“Lạnh thật …..”
Cái lạnh này không phải là cái lạnh của đá mà là cái lạnh của …..con ngừơi, của bản thân tôi. Phải chi cà phê mà thành rựou thì hay biết chừng nào, tôi có lẽ đã không ngồi đây mà mang nặng cảm giác này, có lẽ thế….
Còn đừơng tôi đang và đã chọn có phải là con đừơng duy nhất?! Liệu ….. tôi có mang lại hạnh phúc cho riêng tôi và riêng anh..?Đổi thây bất chợt một cách ích kỷ như thế này ….thật sự tôi không biết mình đang làm gì … Chỉ mong anh sẽ hiểu cho, rằng tôi không muốn đem lại nỗi đau và liên lụy cho những ngừơi mà tôi yêu thương….
Cuộc đời tôi có lẽ sống cô độc là con đừong duy nhất…
By DB
Nekonana
01-10-2006, 02:50 AM
A wild, a lonely, a dark flower. But somehow it’s pure and covered by a colour of shadow. Black is the colour of the rose, of the wild flower.
Just like an angel of death and paradise it is. I keep looking at her all night, smell her, touch her. “Ah! You are so beautiful…” I wonder how can a black flower become so gorgeous, so mysterious and beauty even it just carrying a simple colour … how …?!
What if the cold white colour of ice cover this rose?! What if it’s smelting together with ice?! People see it is a wonderful view, a picture of ending love. A black ice rose…. But they never know, it’s the end of the rose, a frozen ending.
“It’s okey, I’ll protect you and your soul. I’ll join you soon….” I whisper to the flower that no longer can breath, no longer can bloom and smell it again . It feel cold, cold as winter ice… like it’s shivering and trying to tell me it’s last words:
“- Join me in death!”
-Mmhm .. lets be born again!
I look up through the window. It’s snowing, so pure and white. Then I look at the flower. All petals are fading away, one after one. I smell it last time, touch it with the last moment and close my eyes. Then I feel the last petal fall down to my hand. I give it a smile “ Ah .. you are too fast. I never gave you a name yet. But I guess we will meet again soon and I will give you a real name. I promise … !”
With the hand hold tight the petal, my heart pull no more …..
By DB
Nekonana
07-10-2006, 09:48 PM
Night after night, day after day .What is the meaning of time to me now? I’ve been waiting, searching, I’ve been calling your name in thousand times, been crying for you like an endless rain….. Where did you go?
I would be the wind to fly through the earth if I could. I would be the longest river to pass every mountain, every valley, even to the end of the world just to be able to find you. I would be everything.
My love for you is an endless feeling that you will never understand how much pain and tears it takes, how many sleepless nights and meaningless days it costs. But you never know, it’s still not enough to confess how much I love you.
I remember your voice, your gentle smile and the eyes that carrying a cold and full of sadness. The eyes of the darkness prince …..
Even know my life can turn into shadow. Even know my heart will be covered of ice, and my soul might be stolen by sorrow. But to love you and be loved by you I will never regret for what it gives and takes.
Don’t try to tell me love is blind. It’s we who falls in love that blind and we’ll never see the light again….
Darling! You did take my soul, my blood and my life once, why don’t you take me with you now?! You left me all alone in the endless rain and lightless moon to see the beauty of sorrow world. But you never take me to our paradise, our dreamland.
Dear my love! If you know how long I’ve been calling your name, searching your eyes and trying to hear your voice. If you know how much I been crying for the love that will not reach you and ever …..
By DB
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.