snowdog
05-02-2012, 09:57 PM
Mình mới đọc một quyển sách về các giai thoại thiền định của Nhật cũng như TQ, thấy khá hay. Do không tìm được text trên mạng nên xin phép mỗi ngày một vài câu chuyện, hi vọng nó đem lại một cảm nhận mới cho mọi người. Cuốn sách này kể về những câu chuyện trong đời thường cũng như thiền định của các thiền định sư người Nhật, ngoài ra còn có các thiền định sư Trung Quốc và Việt Nam. Mình xin phép chép theo thứ tự của tác giả, thứ hai chép lại một cách đầy đủ, dù sao thiền định là nền văn hóa cũng như tri thức không chỉ riêng Nhật Bản mà còn của nhiều nước khác. Hi vọng mọi người không ý kiến khi bắt gặp những giai thoại của cổ nhân một nước nào đó không phải Nhật nhé. Âu chăng thiền đều chung nguồn gốc và mục đích giải phóng con người. Trong cuốn sách, thiền sư Viên Đức không chú giải mỗi câu chuyện, thôi thì mỗi người xin hãy tự suy nghĩ câu chuyện đó theo cách của riêng mình, vì tự suy nghĩ và ngộ ra luôn tốt hơn người ta giảng dạy nhiều lắm. Những chỗ nào chuyên môn cần chú giải, mình sẽ cố gắng bổ sung để tiện nắm bắt câu chuyện. SD tớ xin bắt đầu với lời nói đầu và giai thoại đầu tiên.
Lời nói đầu
Chúng ta thường chỉ đến với Thiền vào những khi lo toan, thất vọng, căng thẳng, hoài nghi hoặc khi đã...già lão.(Thiền mặc nhiên được xem như là một phương thức chữa trị, tiêu trừ phiên não.- Đây có phải là cứu cánh cốt lõi của Thiền hay không? Chúng ta không bàn đến.)
Chúng ta cũng thường chỉ tìm đến với Thiền qua những mẩu chuyện, những giai thoại hay những công án... tản mạn. (Đây được xem như con đường "nhẹ nhàng", đơn giản, cơ bản để "xâm nhập" thế giới Thiền.- Điều này có thực đúng hay không? Chúng ta cũng không bàn đến.)
Cũng vậy, khi cơ thể đâu yếu, bạc nhược trầm kha hay rã rời vì rượu thịt...chúng ta lại nôn nả đi tìm những bữa ăn chay thanh đạm, những thức dưỡng sinh như gạo lứt, muối mè....(Ăn chay ở đây, rốt ráo cũng chỉ là một cách chữa trị, thanh lọc cơ thể.-Việc này phải hiểu ra sao? Chúng ta cũng không phân tích đến).
Nhưng rồi thì thế nào cũng có một ai đó trong chúng ta đâu ngờ:
Mùi Thiền, đã bén mùi dưa.(Kiều).
và tìm thấy được an nhiên, tự tại trong cuộc sống với tấm lòng hạnh phúc và thương yêu.
Mùi Thiền cũng như muối dưa, có đậm có nhạt. Chúng ta cảm nhận phong vị Thiền cũng theo mức độ, căn cơ của mỗi người.
Nhưng điều đó cũng chẳng cản ngại gì cho chúng ta:
trong thời gian rảnh rỗi,
trong những cơn khủng hoảng.
trước hay sau một cuộc hẹn,
vào giờ giải lao,
lúc vui,
khi buồn....
giở hú họa một trang trong GIAI THOẠI THIỀN, đọc ngẫu nhiên vài dòng...và sẽ chợt cảm nhận một điều gì đó rất mới lạ mà cũng rất xưa cũ nhưng vì trong cuộc sống tất bật hàng ngày nó đã bị phủ mờ bởi lãng quên, mê đắm, bởi u uất, vọng động...
Thế là:"...có một cái gì tươi trẻ lại. Hoa xuân trông sẽ tươi đẹp hơn, suối núi chảy sẽ mát và trong hơn."
Rồi chúng ta sẽ nhận ra rằng cái cõi nhân gian bé tí hỗn độn này thật đáng yêu vô cùng. Đáng yêu ngay cả những gì đáng ghét nhất.
22/6/96
Lời nói đầu
Chúng ta thường chỉ đến với Thiền vào những khi lo toan, thất vọng, căng thẳng, hoài nghi hoặc khi đã...già lão.(Thiền mặc nhiên được xem như là một phương thức chữa trị, tiêu trừ phiên não.- Đây có phải là cứu cánh cốt lõi của Thiền hay không? Chúng ta không bàn đến.)
Chúng ta cũng thường chỉ tìm đến với Thiền qua những mẩu chuyện, những giai thoại hay những công án... tản mạn. (Đây được xem như con đường "nhẹ nhàng", đơn giản, cơ bản để "xâm nhập" thế giới Thiền.- Điều này có thực đúng hay không? Chúng ta cũng không bàn đến.)
Cũng vậy, khi cơ thể đâu yếu, bạc nhược trầm kha hay rã rời vì rượu thịt...chúng ta lại nôn nả đi tìm những bữa ăn chay thanh đạm, những thức dưỡng sinh như gạo lứt, muối mè....(Ăn chay ở đây, rốt ráo cũng chỉ là một cách chữa trị, thanh lọc cơ thể.-Việc này phải hiểu ra sao? Chúng ta cũng không phân tích đến).
Nhưng rồi thì thế nào cũng có một ai đó trong chúng ta đâu ngờ:
Mùi Thiền, đã bén mùi dưa.(Kiều).
và tìm thấy được an nhiên, tự tại trong cuộc sống với tấm lòng hạnh phúc và thương yêu.
Mùi Thiền cũng như muối dưa, có đậm có nhạt. Chúng ta cảm nhận phong vị Thiền cũng theo mức độ, căn cơ của mỗi người.
Nhưng điều đó cũng chẳng cản ngại gì cho chúng ta:
trong thời gian rảnh rỗi,
trong những cơn khủng hoảng.
trước hay sau một cuộc hẹn,
vào giờ giải lao,
lúc vui,
khi buồn....
giở hú họa một trang trong GIAI THOẠI THIỀN, đọc ngẫu nhiên vài dòng...và sẽ chợt cảm nhận một điều gì đó rất mới lạ mà cũng rất xưa cũ nhưng vì trong cuộc sống tất bật hàng ngày nó đã bị phủ mờ bởi lãng quên, mê đắm, bởi u uất, vọng động...
Thế là:"...có một cái gì tươi trẻ lại. Hoa xuân trông sẽ tươi đẹp hơn, suối núi chảy sẽ mát và trong hơn."
Rồi chúng ta sẽ nhận ra rằng cái cõi nhân gian bé tí hỗn độn này thật đáng yêu vô cùng. Đáng yêu ngay cả những gì đáng ghét nhất.
22/6/96