PDA

View Full Version : [Nhật ký] Đầu tư cảm xúc



Sayuri_chan
26-12-2009, 10:53 PM
:aha:どんな人が好きなんだろう?


私は誰かに初めて会っても話が出来 るから, お友達を通じて知り合いになる人が 多 いけれど各人各様だ。
私の様なお 喋 りの人もいるし、言葉数の少ない人 友達になる。ほとんど好人物 よ うだと感じてる。
その人たちで ど んな人が好きなんか、実はあまり気 ならない。

ドラマを見た時、主役がお金持ちで とてもハンサムなので、あの様な人 好きだったが、
生活は現に生きている人達と営むも であり、ドラマの人物とは暮せない
性格は原典にとら わ れないだけではなく、時々違うこと ある。それでどうやって誰かを正 解 に評価するのはとても重要な事だ 。
そういう事をお父さんに教わ り ました。お父さん様な人が好きな事 弁 え ました。

お父さんは今年52歳になりました。ハ ンサムな男の人ではない。お酒 が飲めない、タバコを吸っていない
この前、タバコを吸ったことがあり すが、私が生まれた時から止め ま した。現在家に近い中学校で物理を 教 えています。
そして校長として担当しています。 父さんは仕事に対し て 、いつも責任感を守っています。
仕 事 が趣味そうなので、病気になっても 校へ行きます。

先日お父さんの教え子から学校での 父さんについて聞かされ驚きました 。 教師として大変厳しい人だったよう 。
私には大変優しい父でした。私にと て決して厳しい事を言ったり、強く ったりした事はなかった。
お母さんと一緒に私と妹を世 話 しています。私たちが成長する様に 小 さい事でも教えてくれています。
お父さんは年を取ったが、コンピュ ターに関する事に興味が持って い ます。
自分で資料を調べるやら、他の人の 作を見習うやらです。新しいことが かると、忘れない様にすぐ メ モを取ります。
同じ場合があれば早く処置出来ます ソフトウエアを 使 用 するだけではなく、組み立てる事と か 、直す事も出来ます。

お父さんは完璧な人ではありません が 、お父さん様な人に会いたいです。 難 しくないだろう?


Mình thích người như thế nào nhỉ?

Mình vốn gặp ai lần đầu cũng có thể bắt chuyện được nên thông qua bạn bè mà mình quen biết nhiều hơn, nhưng mỗi người mỗi tính. Người hay nói như mình cũng có, mà người cực kỳ kiệm lời cũng có. Nhưng mình cảm thấy rằng hầu hết họ đều là người tốt. Nhưng thực tế là trong số những người đó, mình thích người như thế nào thì mình cũng chẳng để ý.
Nhiều khi xem phim, mình thích người giống nhân vật nam chính nhà giàu, lại đẹp trai nữa chứ. Nhưng mà cuộc sống hiện tại là sống cùng những người đang sống, chứ làm sao sống được với nhân vật trong phim. Không những tính cách trái ngược với bề ngoài mà thi thoảng còn khác hẳn. Chính vì thế, làm thế nào để đánh giá chính xác được 1 con người là rất quan trọng. Chính bố đã dạy cho mình điều đó. Và mình chợt nhận ra rằng, mình thích 1 người giống như bố.
Bố mình năm nay đã 52 tuổi rồi. Bố chẳng phải là 1 ông bố đẹp trai. Bố không uống rượu, không hút thuốc lá. Thực ra, trước đây thì bố cũng có hút thuốc, nhưng mà từ khi chị em mình được sinh ra thì bố đã bỏ thuốc. Bố vừa là hiệu trưởng, vừa là giáo viên vật lý của trường THCS gần nhà mình. Bố rất có tinh thần trách nhiệm đối với công việc. Có vẻ như công việc là sở thích của bố hay sao ấy, dù ốm mệt mà bố vẫn đến trường.
Hôm nọ,mình thực sự ngạc nhiên khi được học sinh của bố kể cho nghe lúc bố ở trường như thế nào. Có vẻ lúc đứng trên bục giảng bố rất khó tính thì phải. Nhưng với mình, bố là 1 ông bố cực kỳ hiền. Bố chưa từng nghiêm khắc hay mắng mỏ mình nặng lời. Cùng với mẹ, bố chăm sóc và dạy dỗ chị em mình từ những điều nhỏ nhất.
Tuổi của bố thì cũng chả còn trẻ trung gì nữa, nhưng bố lại có sở thích với những gì liên quan đến cái máy tính. Bố tự mày mò trong sách vở hoặc nhìn người khác thao thác để học hỏi. Biết thêm được cái gì hay ho là bố ghi lại để khỏi quên, với lại nếu có gặp cái gì giống như thế thì biết cách mà xử lý. Chính vì thế không chỉ sử dụng được phần mềm, mà mấy cái vụ lắp ráp, sửa chữa… bố cũng có thể làm được.
Mặc dù bố không phải là 1 người hoàn hảo, nhưng mình muốn sẽ được quen với 1 người giống như bố. Điều đó liệu có khó lắm không nhỉ?

Sayuri_chan
27-12-2009, 09:08 PM
あなたの前に道はある。  
あなたが右に曲がろうと、左に曲が うとあなたの前に道はある。  
その道が見えなくなる時が来るだろ 、それでもあなたの道は前にある。  
あなたの後ろには足跡ができ、それ あなたの道となる。
あなたはあなたの道を歩めばいい。  

Phía trước bạn là con đường. Dù bạn định rẽ sang bên phải, hay rẽ sang bên trái thì phía trước bạn vẫn là con đường. Cũng có khi bạn không nhìn thấy nó thì con đường của bạn vẫn ở phía trước. Sau lưng bạn có những dấu chân để lại, nó trở thành con đường của bạn. Bạn hãy tự bước đi trên con đường của mình, bạn nhé.

Sayuri_chan
13-01-2010, 03:34 AM
何かをやりたい時、自信を持つ事が と ても必要だ思っている。この事につ い て 、他の人はどう考えるかは分かりま せ んが、私にとって、いつもこの こ と が正しいと思っている。
生活の中であまり身長が高くないの で 、最初、自信を持っていなかった。 自 信 を持たなければ、面白くなくなると 思 っている。それで、毎日生活を 楽 しんでいる。誰と話す時でも、自信 を 持って話しています。生活するだけ で はなく、子供の時からも自信を持 つ 事の大切さを自覚しています。私の 中 学校の先生が「自信を持ったら失敗 す るはずがない」ということを教え て くれた。それ以来、いつも何かを す る前に、先生の前向き教えて事を思 い 出しています。気持ちが良くなり、 や るところの事に集中出来る。結果は ど うか考えずに自分の可能性を信じて や ります。
でも、私の短所は自信を持ち過ぎる 事 だ。もちろん良いけれど、時々悪い と 思う。失敗したら、自信を失い易い で すから。

Mức độ quan trọng của sự tự tin
Mình nghĩ rằng, khi muốn làm 1 cái gì đó thì việc có tự tin hay không là rất quan trọng. Về điều này, người khác nghĩ thế nào thì mình không biết, nhưng với mình, lúc nào mình cũng thấy nó đúng.
Trong cuộc sống, vốn dĩ mình cũng chả phải là người cao lớn gì (hix) nên mới đầu mình chả có tí tẹo nào tự tin cả. Nhưng không có được tự tin thì chán lắm ấy. Vậy là mình cứ vui vẻ với cuộc sống hàng ngày. Cho dù có nói chuyện với ai đi chăng nữa thì mình vẫn nói rất tự tin. Ngay từ lúc mình vẫn còn be bé, cô giáo mình đã bảo “nếu có tự tin thì không có thất bại”. Từ lúc đó, trước khi làm 1 cái gì đó, mình đều nhớ lại những gì cô giáo dạy trước đây. Tự nhiên cũng thấy khí thế hơn và tập trung hơn được vào cái định làm. Mình chả buồn lo lắng đến chuyện kết quả sẽ như thế nào mà tin tưởng là tự mình có khả năng.
Thế nhưng việc đôi khi tự tin quá mức cũng chính là nhược điểm của mình. Đương nhiên tự tin quá không hẳn lúc nào cũng tốt. Vì hễ gặp thất bại thì lại rất dễ đánh mất tự tin.

Sayuri_chan
04-02-2010, 01:38 AM
毎日電話してるだけでも、最高のプ レ ゼントで、お母さんはかなり嬉しい と 思うよ(^ー^)ノ
私はなかなか実家に帰れないので, 最近はよく電話します。
お母さんの声が聞こえると、私も幸 せ な気分でいられよ。
デジタルになって昔より電話しやす く なる様になったよね。

Dù chỉ là việc gọi điện thoại hàng ngày nhưng mình nghĩ mẹ sẽ rất vui bởi đó là món quà tuyệt vời nhất.
Vì đã lâu rồi mình không về nhà nên gần đây chủ yếu là gọi điện về.
Được nghe giọng nói của mẹ, mình cũng cảm thấy thật hạnh phúc.
Thời đại kỹ thuật số có khác, việc gọi điện dễ dàng hơn ngày trước thật đấy.

Sayuri_chan
06-02-2010, 11:46 AM
時計の針を回るのを見る時、時間の 意 味は何か自分で質問しますが、答え ら れません。その時も以前やった事を 振 り返ります。目的に満足した事も あ るし、物足りない事もあります。満 足 した事について、悩まない事は当た り 前ですが、もし可能ならば、やり 直 したいと思います。実はやり直した い 事がいっぱいありますから、何をや り 直すか考えづらいです。
しかしながら、一つのやり直す事が あ れば、ボランティアにもう一回参加 し たいと考えます。なぜなら、大学で 勉 強した時、ボランティアに参加し ま した。1ヶ月ですが、楽しかったで す 。
私のチームは皆、各専門学校から集 ま って、遠隔の村に行きました。 そ こは電気さえない山奥です。生活に 色 々な困ることがあります。私たちは 親 切なお婆さんの家に下宿しました 。 昼間一人ずつの専門に基づいて、 仕 事 を分けました。医学生は保険所に 行 き、医者が手伝いました。私は師範 大 学で勉強したので、子供たちを集合 し 、小学校で勉強したことを復習させ ま した。そ し て子供たちに方言を教わりました。 面 白かったです。
夜間、そこの青年 と 子供たちが遊びに来ました。お酒を 飲 みながら、歌を歌ったりゲームを行 っ たりしました。だから家族を思い 出すとか寂しい時間とかほとんどあ り ません。
そこの皆に比べて、私たち は 充分で、幸福で暮らしてます。今は 何 か困れば、ボランティアの事 を 思い浮かぶと、意志が強くなります 。
それで一つのやり直すことがあった ら 、ボランティアに参加しようと思っ て います。

:hoc:Mỗi khi nhìn vào kim đồng hồ đang quay, mình lại tự hỏi về ý nghĩa của thời gian nhưng không thể trả lời được điều đó. Những lúc như vậy, mình thường nghĩ về những gì đã làm lúc trước. Điều làm mình hài lòng cũng có, mà điều khiến mình cảm thấy chưa thỏa mãn cũng có. Với những điều hài lòng thì chả việc gì phải buồn chán cả. Nhưng nếu có thể thì mình vẫn sẽ muốn làm lại từ đầu. Thật khó để nghĩ sẽ làm lại cái gì trong khi điều mình muốn nhiều lắm.
Nói vậy thôi, chứ mình đang nghĩ sẽ lại 1 lần nữa tham gia phong trào tình nguyện nếu có thể. Tại sao á? Đơn giản là hồi sinh viên mình đã tham gia phong trào này rùi mà. Chỉ có 1 tháng thôi, nhưng thật sự mình đã cảm thấy rất vui.
Mọi người trong đoàn tình nguyện của mình từ các trường khác nhau tập trung lại và đích đến là 1 xã vùng sâu vùng xa mà lưới điện cũng chưa vào đến nơi. Cuộc sống gặp không biết bao nhiêu điều khó khăn. Tụi mình ở nhờ nhà sàn của 1 bà cụ tốt bụng. Ban ngày tụi mình phân công công việc theo chuyên môn của từng người. Các bạn trường Y thì vào trạm xá giúp các cô chú ở đó. Còn mình do học trường sư phạm nên được lãnh nhiệm vụ dạy ôn tập hè cho các em học sinh tiểu học. Ngược lại, mình cũng được các em ấy dạy cho tiếng dân tộc của các em. Thú vị lắm ấy.
Buổi tối, thanh niên và trẻ con trong làng hay đến chơi chỗ tụi mình ở trọ. Uống rượu, hát hò và chơi trò chơi rất vui vẻ. Vì vậy mà chẳng có thời gian buồn chán hay nhớ nhà nữa.
So với những người dân ở nơi đó, thì chúng ta được sống 1 cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc. Giờ đây, mỗi khi gặp khó khăn gì, cứ nghĩ đến quãng thời gian tình nguyện đó lại thấy ý chí mình mạnh mẽ hơn.
Đó là lý do mình chọn tham gia phong trào tình nguyện nếu được làm lại 1 điều gì đó.

Sayuri_chan
14-02-2010, 08:00 PM
Hôm nay ở nhà trông nhà để mọi người đi chơi Tết, bỗng dưng lại nghĩ linh tinh. Mình cũng hơi "điên điên" thật. Đúng là những suy nghĩ khi không có gì để nghĩ nữa.....

:ask:Nếu mai bạn chết….
Sẽ là 1 ngày không như mọi ngày
Không đủ thời gian để nói lời cảm ơn
Không đủ thời gian để nói lời xin lỗi
Không đủ thời gian để nói lời chia tay
Không đủ thời gian để làm những điều mình muốn
Không đủ thời gian để yêu nhiều hơn
Không đủ thời gian để bớt giận hờn
Không đủ thời gian để tẩy xoá những day dứt, những chua cay
Nếu bạn còn 1 ngày để sống? Bạn sẽ nghĩ tới những ai? Bạn sẽ muốn nói gì với họ? Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Nếu lỡ mình chỉ còn được sống 1 ngày thì sao nhỉ? Có nhiều điều mình phải làm. Mình sẽ phải ở nhà, nói với bố rằng bố là người vĩ đại, là thần tượng trong lòng mình. Nói với mẹ rằng mình yêu mẹ hơn tất thảy mọi thứ. Ôm lấy cô em gái và nói “với chị, em mãi là 1 cô em bé bỏng, chị xin lỗi vì tất cả, chị thương em nhất”. Nói với người ấy rằng “em yêu anh và hẹn gặp lại anh”. Nói với những người thân của mình rằng mình luôn yêu mến và sống vì họ. Một ngày là quá ngắn ngủi để mình làm gì cho bản thân, không đủ để đến nước nhật mà mình muốn.
Nếu còn sức khoẻ, mình sẽ đi thăm và cảm ơn những người đã giúp mình trong thời gian qua. Họ đã đem lại niềm vui, tiếp sức, động viên cho mình. Họ như những vị thiên sứ với đôi cánh mềm mại đã đưa mình đi xem những hình ảnh đầy màu sắc của cuộc sống mình. Và khi chết, mình cũng muốn họ là người đưa mình đến nơi tuyệt đẹp – thiên đàng.
Tiếp đó, mình sẽ đi xin lỗi những người mà mình có lỗi hay chưa hoàn thành công việc mà họ đã giao cho mình.
Khi về đến nhà, như thường lệ, mình sẽ ôm chầm lấy bố mẹ, rồi kể những việc tốt hôm nay đã làm. Mình muốn nhớ rõ hơn hình ảnh dịu dàng của mẹ, giọng nói sang sảng của bố. Và cùng dọn cơm với mẹ, cùng ngồi bên mâm cơm đầm ấm của gia đình mà chuyện trò, cười vui.
Sau bữa ăn, mình sẽ xem lại những tấm ảnh, những giấy khen đã nhận được hồi bé và tự mỉm cười rằng mình đã quá hạnh phúc.
Trước khi đi ngủ, mình sẽ chạy sang phòng bố mẹ và cả đứa em nữa, tặng cho họ cái hôn và lời chúc ngủ ngon. Rồi nằm ngủ và mong sao đây chỉ là 1 giấc mơ.
Mình cũng chẳng biết mình đã chết hay chưa, chỉ biết rằng mình đã đến 1 nơi thật đẹp và tự hài lòng rằng mình xứng đáng được ở đó.:D

 

日本語版

もし、明日死ぬなら、今日何をしよ う か?
その日は、毎日と同じではない日で あ る 。
お礼を言う時間も充分ありません。
お侘びを言う時間も充分ありません 。
左様ならを言う時間も充分ありませ ん 。
やりたい事をやる時間も充分ありま せ ん。
もっと愛する時間も充分ありません 。
不機嫌、誤解など和らげる時間も充 分 ありません。
悩みを解消する時間も充分ありませ ん 。
あなたはもし、生きる時間が後1日し か 残らないと知っていたら、誰のこと を 思い浮かべるのか?その人に何を 言 いたいのか?まだ出来ていないやり た いことがありませんか。
もし私は明日死ぬなら、今日何をし よ うか?あれやこれやをしなければな ら ない。父に「お父さんは偉い人で、 あ たしのアイドルだ」、母に「誰よ り もお母さんを愛している」、妹を抱 き ながら「お前はいつまでも姉ちゃん の 妹ちゃんだ」と言ったりします。 そ して、彼氏に「君の事が好きだ。ま た 会いましょうね」と告白したいと思 い ます。一日が短いですから、日本 へ 行く夢が実現出来ないでしょう。
出来れば、お世話になった人々のと こ ろを訪れ、お礼します。彼らは私に 楽 しみを持って、応援して下さったか ら 私が死ぬ時にも彼らに天国へ送っ て 貰いたいです。
次に、今まで自分が悪く振舞った人 々 、又死んだから持っている仕事が完 成 できなく、仕事を与えた人々にも詫 び るつもりです。
家に帰ってから、毎日の様に、両親 を 抱き、一日中出来たことを語ります 。 お母さんの優しい様子、及びお父さ ん の暖かい声をもっと覚えたいです 。 お母さんと一緒に楽しくお喋りしな が ら、ご飯を支度します。食事した後, 子供のころからの写真や賞状をも う 一度見て、幸せに笑います。
寝る前に、親と妹の部屋へ行って、 お 休みなさいのキスをします。そして 部 屋に戻り、これは単純な夢だと祈っ て 寝ようとします。
自分が死んだかどうか分からないで す が、素晴らしい所に着いたのを知っ て います。そこに居ることで誇ってい る 。

Sayuri_chan
15-02-2010, 09:34 PM
:7:Sắp đến ngày quốc tế phụ nữ 8-3 rùi, các bạn đã nghĩ sẽ tặng mẹ món quà gì chưa vậy?

Khi điện thoại, đó là cách duy nhất để mẹ và con được nghe tiếng nói của nhau…
Nhớ những ngày đầu xa nhà, xa mẹ, con khóc thật nhiều, :((chỉ mong được nghe giọng mẹ. Con mong được mẹ đánh thức mỗi buổi sáng thay vì phải đặt chuông đồng hồ,:D được mẹ nấu cơm cho ăn, được đi dạo cùng với mẹ. Và con gọi điện thoại để nói chuyện với mẹ, :)]những ngày đầu.
Kết thúc đào tạo ở công ty, con bắt đầu bận rộn với công việc. Cũng vì hoàn cảnh không cho phép, 2 mẹ con quy ước sẽ gọi điện chỉ 1 lần 1 tuần. Ngày ngày đi làm nhưng con mong cuối tuần đến thật nhanh để được nói chuyện với mẹ.
Mẹ hỏi con thật nhiều về những người bạn mới, những người hàng xóm xung quanh. Mẹ lo con không thích nghi được với cuộc sống ở xứ người. Mẹ lo cho công việc của con nữa. Rồi mẹ kể không ngớt những việc xảy ra ở nhà. Nghe mẹ kể tường tận đến nỗi con cứ tưởng đó là 1 phần cuộc sống của con.
Nhiều hôm nhớ mẹ, con phá lệ để gọi điện thoại. Những cú điện thoại bất ngờ làm mẹ lo lắng, nhưng con nghe tiếng cười vui có phần nhẹ nhõm khi con nói con gọi chỉ vì nhớ mẹ. Mẹ lại bắt đầu kể chuyện con nghe… Và con biết mẹ cũng mong những cuộc điện thoại của con từng ngày. Và những buổi tối nói chuyện điện thoại dần trở thành 1 thông lệ hàng tuần.
Đã 3 năm kể từ ngày con sống xa nhà. Lượng công việc ngày càng nhiều và yêu cầu ngày càng cao. Con cũng đã dần quen với cách sắp xếp cuộc sống của riêng mình. Bạn bè xung quanh cũng dần đông lên. Thế là thời gian của con được chia ra và dành cho nhiều thứ hơn. Dần dần, con không còn thời gian và sức lực để nhớ mẹ, để chờ nói chuyện với mẹ nữa. Con mệt….(:|
Mẹ vẫn kể chuyện nhà cửa, hàng xóm, công việc của mẹ. Nhưng con lấy đó làm thời gian để nghỉ ngơi. Con lắng nghe nhưng không hề có 1 chút phản ứng. Mẹ vẫn hỏi về công việc, bạn bè và cuộc sống của con nhưng con bâng quơ 1-2 câu trả lời. Mẹ dặn dò cách chăm lo cho bản thân và cách ứng xử với mọi người nhưng con ậm ừ cho qua chuyện. Con mệt…(:|
Kết thúc một ngày làm việc chán nản và mệt mỏi. Con cần người nói chuyện. Và con nhớ đến mẹ. Gọi điện thoại vào những ngày trong tuần, con cũng vẫn nhận được tiếng cười nhẹ nhõm của mẹ. Những câu chuyện vui buồn ở nhà làm con thấy dễ chịu hơn. Những lời động viên khích lệ của mẹ mang lại sức lực để con tiếp tục. Giọng nói mẹ nhẹ nhàng sưởi ấm lòng con. Và con biết rằng mẹ vẫn luôn mong những cuộc điện thoại của con hàng ngày.
Con đã quen sống tự lập. Con bận rộn với cuộc sống của chính mình. Và mẹ dần dần bị đẩy xa khỏi cuộc sống của con. Chỉ khi quá mệt mỏi con mới nhận ra dù bộn bề chuyện nhà cửa, mẹ vẫn luôn nghĩ đến con và mong đến những buổi tối được trò chuyện cùng con. Mẹ vẫn thế, vẫn luôn chờ đợi.
Và con biết với mẹ, được gọi điện và nói chuyện với con là 1 món quà hàng tuần. Một món quà đơn giản nhưng được mẹ mong đợi nhất.

日本語版


お母さんと私は話し声が聞こえる様 に 、電話するしかありません。
家族から離れた生活を始めた時、お 母 さんに会えないので、泣いたほどお 母 さんの声を聞きたかったです。毎朝 、 目覚し時計を使用する代わりに、 お 母さんに起こされたかったり、毎日 お母さんと一緒に散歩したり、料理 を 作ったりしたくなりました。です か らお母 さんに電話を掛けます。
段々、仕事が忙しく、都合があまり 良 くないので、お母さんと約束するの は 一週間一回、電話します。毎日、会 社 へ行っていますが、週末が早く来 て 欲しいです。週末、お母さんと話す 事 が出来ますから。
その時、お母さんは私の友達や近所 さ んについて、沢山聞きます。私が新 い 環境に落ち着くかどうか、心配しま す 。私の仕事も気にします。家に起こ っ た事は私にと や かく言ったくれました。私の生活の 一 部と感じるほど詳しい話です。
平日、お母さんに電話をかけたこと も あります。突然の電話だから、お母 さ んを心配させましたが、”母さんを 思 い出す”という事を聞いたら、気 軽 に笑い、話をしました。お母さんが 私 に電話して欲しがっているのを分か っ ています。毎晩、電話するのが習慣 に なりました。
私が家族を離したのは3年間で、仕 事 は難しくて多くなっていました。自 分 の暮らし方も慣れるようになって、 友 達も多くなって、それにしたがっ て 、私の時間は多くの事に分けられる よ うになりました。
そして、お母さんと話す時間及び 思 い出す時間も少なくなってしまった 。 私 が疲れましたからです。
お母さんはいつも生活、近所の人々 、 及び仕事などを語らってくれますが 、 私にとってそんな時は休みの時間だ け だと思った。、聞き入れましたが 何 も反論していませんでした。
お母さんはまだ私の仕事、生活及び 仲 良しなどについて問い合わせてくれ て 、 私はまだふらりと答えました。
いくらお母さんが自分に気にし方及 び みんな達に行儀作法などを忠告して く れても、私はあまり気がない、私は 疲 れましたからです。
疲れた仕事のあっとで、私はだれか と 話したくなります。そのとき、お母 さ んを思い出します。平日に電話をか け てあげて、お母さんの優しい笑い 声 をもらって、その時、家族の話は私 に 快くしてしました。
お母さんのアドバイスは私にあきら め ないように気力を向上させました。 お 母さんの優しい声は私の心を暖かく さ れて、その時、毎日お母さんは私 の 電話を待っているということをわか る 様になりました。
私が自立生活もう慣れました、そし て 自分の生活に忙しいだす。それに反 し て、お母さんは私の生活に離脱され て しまいました。
疲れてたまらない時、家事のため忙 し くても、お母さんは私に考えたくれ て 、毎晩私と話す時間を待っています 。 お母さんはいつでも私を待って く れます。
お母さんにとって、電話で娘と喋る の は毎週のプレゼントが分かります。 簡 易なプレゼントですが、母さんは一 番 欲しがっている。

Sayuri_chan
03-03-2010, 10:02 PM
今日、3月3日は日本では『雛(ひな) まつり』という、女の子をお祝いす る 日です。
日本では、女の子が生まれると、『 ひ な人形』を買って、それをかざって お 祝いします。
ひな人形は『おひなさま』というこ と もあります。
人形の中に少し大きい男の人と女の 人 の人形があります。
男の人形のことを『おだいりさま』, 女 の人形のことを『おひなさま』とい い ます。
そのほかの人形にも呼び方はありま す が、女の人形の『おひなさま』が人 形 全体を表現する言葉にも使われ て います。
大きいものから小さいものまでいろ い ろあって、家の大きさなどにあわせ て 買うことが多いです。
最近は、おだいりさまとおひなさま だ けの人形を買う家も多いようです。

Hôm nay, ngày mùng 3 tháng 3, ở Nhật được gọi là ngày Hội búp bê, tức là ngày dành để chúc mừng các bé gái
Ở Nhật, khi bé gái được sinh ra, người ta sẽ mua búp bê về để trang trí với ý nghĩa chúc mừng.
Vì thế mà còn có cách gọi khác là "おひなさま"
Trong những con búp bê đó, có 1 búp bê nam và 1 búp bê nữ lớn hơn những con khác 1 chút)
Con búp bê nam được gọi là Hoàng đế, con búp bê nữ được gọi là hoàng hậu.
Những con búp bê khác cũng có tên gọi riêng, nhưng từ được dùng chung để chỉ tất cả các cô búp bê là "おひなさま"
Vì từ lớn đến bé có rất nhiều loại, thế nên việc mua sao cho phù hợp với độ rộng của ngôi nhà cũng nhiều.
Gần đây thì dường như chủ yếu người ta chỉ mua búp bê Hoàng đế và Hoàng hậu thôi.

Sayuri_chan
13-05-2010, 03:55 AM
Trước đây, tôi được nhờ nói chuyện với các bạn trẻ về chủ đề “Làm thế nào để sống 1 cuộc sống hạnh phúc”. Để nhấn mạnh làm sao có một cái nhìn lạc quan và tích cực về nhân sinh quan tôi đã nói những điều như là “Hãy phát huy tài năng của các bạn và tập trung vào công việc của bạn. Bạn có mục tiêu, và cho đến lúc đạt được bạn cần nhẫn nại và nỗ lực cố gắng. Biết thông cảm và làm 1 điều gì đó cho người khác. Đừng để ý đến những điều nhỏ bé, mà hãy nhìn vào những mặt tươi sáng của mọi vật và sống vui vẻ”.
Đến thời gian dành cho câu hỏi, một người phụ nữ đứng lên hỏi tôi “Bạn hạnh phúc nhất khi nào?”. Tôi ngạc nhiên bởi câu hỏi này. Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa từng nghĩ đến trong cuộc đời của tôi khi nào là lúc tôi hạnh phúc nhất. Ngay lập tức tôi trả lời "Ban đêm, khi đi ngủ”.
Câu trả lời tiêu cực này, thậm chí đến tôi cũng thấy ngạc nhiên. Thế nhưng nếu thử suy nghĩ thì nó đúng là như vậy. Nếu cả ngày bạn không làm gì, thì khi ngủ bạn sẽ không bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng ngày hôm đó, nếu bạn mệt mỏi vì đã cống hiến hết sức lực của mình, thì lúc nghỉ ngơi sau đó bạn sẽ thấy hạnh phúc, sự ấm áp của giường và dễ chịu cho da. Hơn thế nữa, tôi cho rằng nếu nghĩ bây giờ mà nghỉ thêm 1 chút nữa thì tuyệt cũng là 1 niềm vui tinh thần cụ thể.
Trong lúc cầu nguyện, tôi nhớ rằng ngày hôm nay đã trôi qua bình an, một vài phút trước khi chìm vào giấc ngủ tôi cảm nhận được hạnh phúc là chỉ cần được sống.

Sayuri_chan
14-08-2010, 07:16 PM
Lần đầu tiên ôm mình vào lòng, mẹ đã yêu, yêu mùi thơm của thịt da mới nở, yêu đôi má hồng hào, đôi mắt đen láy, những ngón tay xinh… Nhưng mẹ nói, mẹ yêu nhất đôi tai mình, mẹ đã nghĩ rằng tạo hoá hẳn phải có 1 trái tim thật âu yếm mới có thể tạo nên 1 đôi tai xinh xắn đến vậy... Và điều kỳ diệu là khi ấy mình đâu đã biết mặt mẹ, đâu đã quen hơi mẹ, nhưng nghe mẹ nựng nịu bằng những lời vẫn thường thì thầm với mình khi mình mới chỉ là 1 bào thai, mình liền dụi vào ngực mẹ, như muốn nói: Con nhận ra mẹ rồi!

Cảm ơn đôi tai xinh!

Dù có khi mình buồn bã hay hờn giận, tự nhủ là sẽ đóng kín lòng mình lại để không bao giờ bị tổn thương nữa, nhưng dù mắt mình nhắm lại, miệng mình mím chặt thì đôi tai mình vẫn hướng về phía trước, lặng lẽ lắng nghe tiếng thủ thỉ của mẹ, lời khuyên giải của bố, cả tiếng cười làm lành của đứa bạn thân, và những lời lẽ khôn ngoan đi vào tim mình, khiến mình lại mở lòng. Cuộc sống vẫn đáng yêu lắm chứ.

Bà mình thờ Quan Âm Bồ tát. Bà nói rằng tên của vị Bồ tát này nghĩa là “người nghe thấy mọi lời cầu nguyện”. Mình nghĩ có lẽ vì thế mà người xưa thể hiện Bà với đôi tai lớn, đôi mắt khép nhẹ, khóe miệng mỉm cười. Gương mặt Đức Quan Âm là gương mặt của một người đang chân thành lắng nghe.

Lớn lên, mình biết được 1 câu nói rất hay “con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt”. Bạn mình giải thích rằng con trai yêu nhan sắc, con gái thích lời nói ngọt ngào. Nhưng mình nghĩ không phải vậy. Câu đó có nghĩa là con gái thích lắng nghe để rồi yêu thương bằng chia sẻ, con trai thích ngắm nhìn để rồi yêu thương bằng sự bao bọc, giúp đỡ. Và như vậy trong yêu thương luôn có cả lắng nghe.

Tung tăng theo bà đi lễ chùa, đứng trước Phật bà Quan Âm, mình đã cầu mong cho mình đủ trí tuệ, yêu thương và luôn kiên nhẫn để lắng nghe. Cầu mong cho mình đủ khiêm tốn để lắng nghe người trên, biết dẹp tự ái để lắng nghe người dưới, đủ khôn ngoan để lắng nghe quá khứ, đủ cởi mở để lắng nghe tương lai, và đủ tự tin để lắng nghe chính mình.

Cầu mong thế giới này mọi người đều có thể lắng nghe nhau.

Sayuri_chan
26-09-2010, 12:08 AM
Chiều thu, mưa rơi nhẹ.

Gió mang hơi thu như từ đâu thổi về… từng giọt mưa nhanh dần, nhanh dần. Hạt nọ nối tiếp hạt kia rơi xuống, chẳng có ý định gì là sẽ ngừng lại cả. Mưa thu mà xối xả như mưa rào là sao? Nước ngập tràn mặt đường lênh láng, chợt thấy mình xa lạ giữa mông mênh.

Cái lạnh theo nước mưa ngấm vào tay, vào chân, vào trái tim và khối óc khiến con người ta cần hơi ấm hơn và muốn gần nhau hơn. Em như muốn nhoà theo dòng mưa, dòng thời gian.

Ngồi nghe mưa rơi và đếm những cơn mưa đi qua cuộc đời. Mỗi cơn mưa đều có riêng một vẻ đẹp, không cơn mưa nào giống cơn mưa nào cả. Có thể không nhớ hết được những cơn mưa, như những kỷ niệm mà mấy ai nhớ hết. Nhưng nếu có không nhớ hết thì đã sao, vì cuối cùng những cơn mưa cũng tan biến vào hư vô!

Tất cả những cơn mưa đều có nét gì đó thật buồn, thật thơ và thật mong manh như nỗi niềm của thân phận. Một cái gì đó không thực hay chỉ bình thường là những cơn mưa…?

Đêm đã khuya. Dòng đời vẫn lặng lẽ trôi... Người lặng lẽ nhớ người...

Ngoài kia trời vẫn chưa thôi mưa!

Sayuri_chan
29-09-2010, 12:55 AM
^
Gần đây, Say bận quá, nên không có thời gian trans sang tiếng Nhật được, có lẽ từ từ sẽ bổ sung sau vậy :">

Còn dưới đây là bài viết của Say sử dụng trong lần phỏng vấn kiểm tra khả năng tiếng Nhật trước khi đi học ở xứ sở hoa anh đào :">



私は子供の時から、書物やテレビ等 で 桜の里といわれている日本を知って い ます。その時は日本が漫画やゲーム 等 が沢山ある国だと思いました。日 産 会社に採用されてから、毎日、日本 人 に会えて、話す機会が沢山あります 。 それで、日本の事について、私が 知 っているのは段々アップする様にな っ ています。

日本は島が沢山あり、海に囲まれて い ることから、島国もよく言われて い る 呼び名の一つである。よく地震があ る のはどの国か聞いてみると、確か に 日本という答えがもらえます。微震 も 大きな地震もありました。時々、火 山 も噴火し、大きな被害を与えます 。

ベトナムと同じで日本も四季の変化 に 富んでいます。春は暖かくなって、 花 が沢山咲きます。特に、日本人が好 き な花というと「桜」は不可欠であ る 。例年3月の下旬にサクラがちらほら と 咲き始め、白と薄いピンク色があ り ます。日本人は春に山に登ったり、 公 園へ花見に行ったり、桜の下でパー テ ィーをしたりしています。「花 を 見に行く(花見) 」 と言うと具体的 な 名前を言わなくても、桜を見に行く 事 だとわかります。桜を見たら、会 社 で働いて疲れた体も気持ちも良くな る と思います。

日本の夏は夏祭りで有名である。こ の 国で、町を歩いて行くとよくお祭り に 出会います。お祭りの提灯は明るく 、 色彩に富みます。花火もあげます 。 お祭りの日、日本人はきれいな着物 を 着ています。着物は、日本が自慢で き る美しい伝統衣装である。

山々の木々が美しく紅葉する頃は日 本 のきれいなの秋になります。紅葉 と いえば、何といっても、まず京都で あ るね。日本の京都、紅葉だけではな く 、お寺など、日本人でもウットリす る 様な古い建物や素敵な景色がたく さ んあります。一般的に秋は気候は穏 や かで、暑くも寒くも有りません。そ こ でこの時期は旅行やピクニックに適 し ています。家族で山に登り、栗、 梨 、柿などの秋の味覚を楽しむ事が出 来 ます。

日本はベトナムより、雪が降るほど 寒 いです。スキーは冬の面白いスポ-ツの一つで、人気があります。また 、 冬の山頂は白く塗られる様に雪が 積 もっています。特には富士山である 。 多くの観光客が訪れるだけあって、 確 かに富士山からの眺めは素晴らし い です。

日本人は一緒に働いて、真面目で、 頭 が良い人達と感じています。問題を 避 けずに、どう解決するかを考えます 。 それで、諸外国に比べて、日本は 経 済や工業がとても発展しています。 特 に、自動車は日本の主な産業の一つ で ある。

去年、出張として、来日して、日本 に ついての知識がアップされる様にな り ましたが、まだ少ないである。今は 景 気が悪いから日本に行くことは無 い けど、将来はチャンスがあれば、も う 一度行 か せて頂きたいである。

以上



Từ khi còn nhỏ, qua sách báo và ti vi, tôi đã biết đến 1 đất nước Nhật Bản thường được gọi là xứ sở hoa anh đào. Khi đó tôi chỉ nghĩ rằng Nhật Bản là 1 đất nước có nhiều truyện tranh và trò chơi điện tử. Sau khi được tuyển dụng vào công ty, hàng ngày có nhiều cơ hội gặp gỡ và nói chuyện với người Nhật. Vì thế mà những gì tôi biết về Nhật Bản đã dần dần nhiều lên.
Do Nhật Bản là 1 đất nước có rất nhiều hòn đảo được biển bao quanh nên “quốc đảo” cũng là 1 cái tên hay được nhắc đến. Nếu thử hỏi rằng nước nào thường hay xảy ra động đất thì có thể sẽ nhận được câu trả lời là Nhật Bản. Địa chấn nhẹ cũng có, mà những trận động đất lớn cũng có. Thi thoảng còn có núi lửa phun, gây thiệt hại nặng nề.
Cũng giống như Việt Nam, thời tiết ở Nhật Bản chia làm 4 mùa. Mùa xuân ấm áp, hoa đua nhau khoe sắc. Đặc biệt, hoa anh đào-loài hoa yêu thích của người Nhật- thì không thể không nói đến. Cuối tháng 3 hàng năm, đây đó hoa anh đào bắt đầu nở, có màu trắng và màu hồng nhạt. Vào mùa xuân, người Nhật thường leo núi, đi ngắm hoa trong công viên, tổ chức tiệc rượu nhỏ dưới gốc hoa anh đào. Nói đến việc đi ngắm hoa “Hanami” thì dù không nói 1 cái tên cụ thể nào thì cũng được hiểu là đi xem hoa anh đào nở. Nhìn hoa anh đào, tôi nghĩ rằng tâm trí và thể xác mệt mỏi do công việc ở cơ quan cũng được xoa dịu.
Mùa hè ở Nhật Bản thì nổi tiếng với các lễ hội. Ở đất nước này, đi bộ qua các con phố có thể bất chợt gặp lễ hội. Những chiếc đèn ***g sáng rực và đủ màu sắc. Có cả bắn pháo hoa nữa. Vào ngày hội, người dân Nhật Bản mặc những bộ áo kimono rất đẹp. Kimono là trang phục truyền thống tuyệt đẹp mà người Nhật tự hào.
Khi cây trên núi được nhuộm đỏ thì cũng là lúc Nhật Bản bước vào mùa thu tuyệt đẹp. Nếu nói về lá đỏ thì trước hết là Kyoto. Kyoto của Nhật không chỉ nổi tiếng với lá đỏ, còn có nhiều những ngôi chùa, những tòa nhà cổ, những phong cảnh đẹp mà ngay cả người Nhật cũng phải say đắm. Thông thường, thời tiết mùa thu không nóng, không lạnh mà hiền hòa, êm ả. Quả thực rất thích hợp cho việc đi dã ngoại. Có thể cùng gia đình đi leo núi, thưởng thức hương vị mùa thu của hồng, lê, hạt dẻ…
So với Việt Nam, Nhật Bản lạnh đến độ có tuyết rơi. Trượt tuyết là 1 môn thể thao thú vị của mùa đông và được nhiều người yêu thích. Ngoài ra, tuyết phủ đầy các đỉnh núi giống như được sơn màu trắng vậy. Đặc biệt là núi Phú Sĩ. Nơi đây xứng đáng được nhiều du khách tới tham quan, tầm nhìn từ núi Phú Sĩ rất tuyệt vời.
Làm việc cùng với người Nhật, tôi cảm thấy họ là những con người chăm chỉ với 1 cái đầu thông minh. Họ không trốn tránh vấn đề mà suy nghĩ xem sẽ giải quyết vấn đề đó như thế nào. Có lẽ vì thế mà so với các nước khác, nền kinh tế và công nghiệp của Nhật Bản rất phát triển. Đặc biệt ô tô là 1 trong những nền sản xuất trọng điểm của Nhật.
Năm trước tôi đã được đi công tác sang Nhật, những hiểu biết của tôi về Nhật Bản cũng được đầy thêm lên nhưng vẫn còn ít ỏi lắm. Hiện nay, tình hình kinh tế đang khủng hoảng nên việc đi Nhật là không có nhưng sau này nếu có cơ hội thì tôi lại 1 lần nữa muốn được đến nơi đó.

Sayuri_chan
13-11-2010, 11:11 PM
Chao ôi cái ranh giới mỏng manh giữa sự sống và cái chết của con người trên cuộc đời này dễ làm ta đôi khi thấy mông lung đến bé nhỏ. Hôm nay vẫn cười nói, vẫn nắm tay thật chặt hứa sẽ đi bên nhau đến cuối con đường, vẫn còn bao nhiêu dự định và hy vọng sẽ cố để thực hiện, thế mà ngày mai có thể đã tan biến như cơn gió. Điều đó cũng có nghĩa hôm nay ta ngồi nơi đây lòng thênh thang nghĩ về tương lai với bao điều tốt đẹp nhưng ngày mai vẫn cứ là “ngày mai” với những điều mà chúng ta không biết trước, không đoán định, càng không thể nắm bắt hay điều khiển được.

Sayuri_chan
02-02-2011, 09:05 PM
Bây giờ ta đã lớn. Ta đang ở quê nhà, hay là người con xa xứ, thì chiều ba mươi vẫn thâm trầm gọi về bao nỗi nhớ ngọt ngào.

Chiều ba mươi. Nắng thật mềm, trải sắc vàng chớm xuân. Nắng bồng bềnh cùng heo may se lạnh. Thi thoảng lại lất phất mưa bụi bay. Mưa kéo dáng mẹ, dáng chị nghiêng nghiêng khiêng vội nong lá chuối đang phơi vào sân hè, đặng chiều gói bánh. Không gian thật tĩnh lặng. Tĩnh lặng đến tiếng chim gọi bầy cũng vang vọng hơn, thánh thót hơn.

Không gian là vậy. Mà con người thì lại càng có nhiều dáng vẻ. Người vội vã, người thảnh thơi, người đăm đắm ngóng chờ... tùy hoàn cảnh riêng tư của mỗi gia đình. Nhưng dù gì đi nữa, trong thâm tâm mỗi người ai cũng háo hức đón chờ thời khắc thiêng liêng - thời khắc giao thừa. Và ngày mai đón chào năm mới.

Mưa bụi chốc lát đã dừng. Nắng bừng lên. Sắc vàng của nắng như vàng hơn lúc nãy. Không gian như giãn ra. Bởi sắc vàng của hoa cải, hoa cúc, hoa vạn thọ.. đang lung linh khoe sắc trước sân mỗi nhà. Sắc vàng của hoa như gom nhặt mọi sợi nắng của trời để chiều ba mươi thêm sóng sánh, thêm ấm áp và thêm chút bâng khuâng. Trên sân chiều, cha mẹ thong dong ngồi gói bánh chưng, bánh tét... Các con sửa soạn lại cành mai, cành đào sum suê chồi nụ đang hé dần những cánh hoa rực rỡ đặt trang trọng giữa gian thờ nhà trên. Ngoài trời mưa xuân lại rơi. Heo may vẫn kéo về từng cơn gió lạnh, mà lòng mỗi người vẫn thấy mình ấm áp. Bởi chiều ba mươi, chiều của sự đoàn tụ gia đình.

Chiều ba mươi. Đường làng, ngõ xóm đã được dọn sạch từ mấy ngày hôm trước. Thế mà các cụ bà kỹ tính lại quét dọn lại lần cuối, gom thành những đống rác nho nhỏ ven đường rồi đốt đi. Lửa chầm chậm cháy, nổ lách tách, màu khói xam xám đùng đục chờn vờn rồi hun hút bay lên. Phải chăng, các cụ muốn xua đi những điều chẳng may của năm cũ trong buổi chiều cuối năm. Và thầm mong bao điều tốt đẹp sẽ về trong năm mới sắp đến. Các cụ ông râu tóc bạc phơ sửa lại mâm ngũ quả, rồi thắp hương khấn nguyện tổ tiên ông bà ban phước lành cho con cháu. Rồi trầm ngâm bên tách trà bốc hơi nghi ngút, lặng nhìn những sợi khói hương mềm mại, thâm nghiêm bay lên với biết bao điều hoài tưởng người xưa. Trong phút thảnh thơi chiều ba mươi, những sợi khói mong manh từ điếu thuốc lá của các anh, các bác cũng mang nỗi niềm riêng. Họ hướng mắt về xa xăm, mơ màng qua khói thuốc mà lung linh hoài niệm hay ước vọng bao điều trong năm sắp đến.

Chiều khép dần. Những tia nắng vàng ươm nghiêng xuyên qua tán lá, cành hoa tạo không gian lung linh đa sắc. Và lúc đó thì những làn khói lam chiều từ bếp quê cũng hun hút bay lên. Nghĩa là bữa cơm chiều cuối năm đã bắt đầu và nồi bánh chưng, bánh tét cũng bắt đầu. Nhìn khói chiều ba mươi, người ta có thể nhận ra sự no đủ hay thiếu hụt của năm qua, của làng xã nói chung và của mỗi gia đình nói riêng. Thương thay những người mẹ neo đơn, đang dõi mắt trông chờ đứa con làm ăn xa chưa về. Thì vẫn cái màu khói xam xám, trăng trắng bay lên từ bếp lửa chiều quê cũng lờ đờ ngóng đợi.

Giờ này, những người con xa quê không về được trong chiều cuối năm chắc cũng đang rưng rưng ngóng về quê nhà. Trong đó, khói chiều ba mươi đang chờn vờn trong tâm thức họ và cái mùi khói quê cay cay, nồng nồng da diết biết bao. Ơi khói quê chiều ba mươi chân chất, giản dị mà để lại trong lòng người biết bao hoài niệm.

Sayuri_chan
03-02-2011, 10:50 PM
Giờ thì chuyện sắm đào, quất cho ngày Tết đã thành chuyện nhỏ. Nhưng 15 - 20 năm về trước, ở nơi xa xôi như quê mình thì khác.

Trong cảnh mọi thứ còn phải tự túc, bỗng người ta lại vẽ vời và mơ mộng đến lạ. Từ tờ giấy bạc trong bao thuốc lá được ép phẳng, đến tập vở học trò cũ được lọc ra những trang còn trắng; thêm gói phẩm màu, cuộn chỉ, cây kéo... Vậy là đã có những dây xúc xích nhiều màu trang hoàng dưới những mái nhà tranh mộc mạc.

Có dịp xuân về, bên hiên hàng xóm còn thấy vứt lỉnh kỉnh những vỏ lon bia 333 được gom về từ đâu đó. Thứ rác của những hàng quán phố xá ấy, qua bàn tay khéo léo cũng thành những hộp đựng chè hay bộ bàn ghế salon bé xíu đặt trong tủ kính bên dưới cành đào. Có khi còn được làm thành những chiếc đèn ***g xinh xắn... treo bên cành đào.

Trong cái lạnh đầu năm, dòng nhựa nóng giần giật trong cành đào đã làm bung nở những nụ đào phớt hồng. Một màu kì diệu như được pha giữa màu của sương núi và má đào thiếu nữ dưới những bản làng trong thung lũng...

Sayuri_chan
04-02-2011, 10:29 PM
Khi hoa đào phai nở lốm đốm ở một góc vườn nhà hàng xóm, có nghĩa là mùa xuân đã về sát vách. Nó nôn nao. Cảm giác chờ xuân thật thú vị.

Cảm giác ấy len lỏi vào những tản văn và cả những câu thơ vụng về, nhưng tấm lòng người viết thì mênh mông, chan hòa, viết để tặng cho mùa xuân và người yêu thì làm sao không để cho dòng chảy nơi tim toát ra thành câu chữ. Thứ câu chữ trong trẻo, mộc mạc, mang ý vị mùa xuân luôn làm cho lòng người thanh thoát đón chờ.

Xuân đã đến rồi sao? Ờ, thì xuân đã đến ngay bên thềm nhà, khi nó kịp nhìn thấy những đóa hoa mong manh bên sân nhà hàng xóm. Ngày xưa, cứ đến dịp xuân về là lòng nó lại rộn lên, quần áo mới và cả những mâm bánh trái thơm lừng sắp được mẹ chuẩn bị.

Mai đào lại khoe sắc. Đó là quy luật của đất trời, mùa xuân đi và trở lại. Hà Nội lại đang bước chầm chậm qua những ngày rét và lạnh. "Ví không có cảnh đông tàn/ Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân". Lại là một triết lý!

Sayuri_chan
05-02-2011, 10:50 PM
Nếu em được là Bạch Tuyết
Truyền cho gọi 7 chú lùn
Đứng quanh hơi xa 1 chút
Gió chiều bay mớ tóc mun ;))

Sayuri_chan
07-02-2011, 02:44 AM
Quê hương tôi ở giữa hai dòng sông. Sông Lô sóng xanh bên sông Hồng sóng đỏ. Có vùng đồi điệp trùng như nỗi nhớ. Dù ở nơi nào tôi cũng thầm gọi quê hương.
Quê hương tôi trăm nhớ ngàn thương, Hạ Hòa có Ao Châu dệt thành ngàn câu hát. Quê tôi có đồi chè thơm ngào ngạt. Rừng cọ đồi cao in dáng đứng bao người. Bồng bềnh Ao Châu in khói nước mây trời.

Sayuri_chan
09-02-2011, 11:40 PM
Ta làm sao hóa gió
Theo tóc người lênh đênh...

Sayuri_chan
23-03-2011, 11:18 PM
Đêm lạnh! Check YM!... Trống rỗng... Không mail. Không off message...

Đêm lạnh! Tiếng quạt gió của máy tính, tiếng gõ bàn phím lách cách làm không gian mất đi sự yên tĩnh vốn có.

Nhìn ra khoảng tối đen bên ngoài cửa sổ, bỗng dưng muốn khóc.
Từ sáng tới tối, giam mình giữa 4 bức tường kính của văn phòng, nhiều khi tưởng chừng sức mình không kham nổi.
Cảm thấy cần gia đình biết bao...

Sayuri_chan
01-04-2011, 09:01 PM
Anh đến ngày Cá tháng Tư
Để mà nghe em nói dối
"Ghét - yêu" từ nào cũng tội
"Có - không" đều dễ khổ nhau.

Yêu nhau dắt díu qua cầu
Để rồi dối cha, dối mẹ
Dối anh mà nhiều đến thế
Chắc là sẽ sớm xa thôi.

Anh đến "bàn chuyện xa xôi"
Thì đây, nghe em nói dối
Đường xa, đường gần đều vội
Thật thà - chuyện của năm sau

:cute_rabbit42:

Sayuri_chan
01-04-2011, 11:22 PM
Càng ngày càng không hiểu nổi mình.
Có chút nghi ngại vì con đường đang bước.
Hai mươi mấy cái xuân xanh rồi, nhìn lại mình, vẫn là một đứa trẻ con.
Những việc làm nửa vời, những câu nói bỏ dở, những dấu câu sai chỗ, những ngập ngừng vừa lạ vừa quen...
Những giấc mơ lặp đi lặp lại...
Thèm một tách trà nóng bên góc đường.
Thèm thấy một ánh mắt thân quen giữa đám đông.

Sayuri_chan
04-04-2011, 10:14 PM
Vì gió mộng du nên cô đơn là vĩnh viễn.
Vì gió vô hình nên gió không thuộc về ai.

:sadcorner:

Sayuri_chan
10-04-2011, 11:50 PM
Đôi khi "cô độc" chỉ là cảm giác do bản thân tưởng tượng.
Thực ra ai cũng có một thế giới riêng với biết bao nỗi niềm,
và dù một nhóm người gắn kết với nhau vẫn có lúc không thể nào chia sẻ được.
Cứ thế, mỗi người trôi về mỗi phía tâm trạng khác nhau, rồi tự nghĩ mình cô độc :(

Sayuri_chan
12-04-2011, 01:23 AM
Bạn bè gặp nhau là duyên, không nên đặt kỳ vọng quá nhiều kẻo rồi thất vọng.
Bởi ta có làm điều tốt nhất cho bạn từ phía ta thì cái ta nhận được thường không được quá nửa kỳ vọng, dẫu chỉ là về mặt tinh thần :-s

Sayuri_chan
16-04-2011, 05:18 PM
Sắp xa rồi xanh biếc cỏ sương
Lối ta đi rắc đầy hoa xoan tím
Nụ cười bâng quơ giữa làn môi chúm chím
Làm xao động tim ai :">

Sayuri_chan
22-04-2011, 01:02 AM
Tháng tư gội làn tóc
Sầu đông tím lưng trời
Cơn mưa chiều đến vội
Mượt tà áo em tôi.

Chú chim non nho nhỏ
Chim chíp đợi mẹ về
Cánh hoa nào hé nở
Giật mình giữa cơn mê...

Tháng tư về trên phố
Mưa ướt loang mái nhà
Góc tường rêu xanh phủ
Giờ hóa những miền xa.

Mới hôm qua ngoài ngõ
Gió hun hút lạnh gầy
Sáng nay chợt bỡ ngỡ
Mùa đã lỡ trên tay...?

Tháng tư về rồi hả
Hạ của tôi đâu rồi
Có kịp về gõ cửa
Để ngày hóa tinh khôi?


GIA HUY (Lớp 10A15, THPT Nguyễn Trung Trực, Gò Vấp, TP.HCM)

Sayuri_chan
22-04-2011, 01:05 AM
Khi còn nhỏ, mỗi lần nhìn thấy những quả bong bóng bay đầy màu sắc rực rỡ được thả lên trời, trong các buổi lễ, trong những trò chơi trẻ con..., tôi lại tự hỏi rằng: “Những chiếc bong bóng này rồi sẽ bay đi đâu?”.

Chúng sẽ đi về đâu? Bay lên cao trên bầu trời xanh trong kia, đụng vào những đám mây trắng xốp nhẹ bồng bềnh và mắc cạn trên đó? Hay là sẽ bay thật xa, đến những vùng đất lạ, gặp những con người lạ lẫm?... Tôi tưởng tượng ra khuôn mặt rạng rỡ của một em nhỏ nào đó vô tình nhặt được quả bóng bay mắc trên cành cây... Một món quà nhỏ xíu và xinh xắn từ vùng đất nào không rõ dành cho em!

Cũng có thể có vài chiếc bong bóng không được may mắn dạo chơi ở những vùng đất xa xôi, lơ lửng rồi rơi vào tầm tay của một người nào đó... Có những quả bóng không được dẻo dai, bền sức, chưa kịp chinh phục cuộc phiêu lưu của mình đã bị gió thổi tan tác, xì hơi và rơi rụng đâu đó...

Con người khi sinh ra cũng giống như một trong những quả bóng sặc sỡ, xinh xắn kia. Rồi đến khi cũng được thả lên cùng thời gian, cùng nơi chốn. Việc con người vào đời cũng như lúc quả bóng được thả lên trời. Bầu trời ở đó rộng khắp, bao la, bong bóng biết đi đường nào, phương nào để đến vùng đất mới?

Sayuri_chan
22-04-2011, 11:50 PM
Mưa! Mưa rơi!

Phố phường như chìm trong bản dã ca mộc mạc. Đường sá thêm vắng lặng.
Gió dập dìu, sóng sánh.
Mưa rơi xuống lòng đường tung tóe, bóng nước nổi lên rồi vỡ tan, cứ thế tạo chuỗi liên hoàn không dứt.
Nhìn hoạt cảnh ấy mà ta thấm thía cuộc đời.
Đời người với vui buồn xen lẫn, nối tiếp nhau mà đến rồi đi trong vòng đời ngắn ngủi.
Cũng lắm khi hoan hỉ kéo dài, và đầy rẫy cái dài thườn thượt của sầu âu.

Ai bảo mưa dài? Ai bênh mưa ngắn? Ai đâu cắt nghĩa được màn mưa? Ai giải cho tường tận niềm mưa?
Làm ơn đừng dối lòng! Hãy để lòng tự do như hạt mưa kia.
Khi mây ngưng tụ đủ hơi nước thì mưa rơi! Và khi lòng đầy thì hãy thả hồn rơi.
Đời ta có trường tồn đâu mà ôm hoài âu lo.
Phút vui dù là thảng hoặc thì cũng giúp đời thêm ý vị. Mà sống ý vị mới là sống.
Như mưa kia dẫu biết khi rơi xuống đất rồi sẽ vỡ tan ra nhưng vẫn rơi hoài đấy thôi...

Sayuri_chan
02-05-2011, 02:28 PM
Muốn nhìn thấy cầu vồng thì phải biết chịu đựng những cơn mưa :cute_rabbit90:

Sayuri_chan
03-05-2011, 08:12 PM
Chút giận, chút thương giăng ngọt lịm lưng đồi
Hờn dỗi vu vơ buông dịu dàng trên cỏ
Ánh mắt thoáng qua rồi không sao nhớ rõ
Đã giấu vào đâu trong những tiếng thơ êm...

Sayuri_chan
03-05-2011, 08:53 PM
Phượng vẫn đỏ như từ khi có phượng
Gió vẫn mềm tựa thuở gió sơ sinh
Chỉ năm tháng một đi là mãi mãi
Như dòng sông không trở lại bến tình...

Sayuri_chan
04-05-2011, 12:09 AM
Học quên để nhớ cho nhiều
Học hờn giận để cưng chiều đấy thôi
Học lẻ loi đế có đôi
Học ghen là để cho người thêm yêu...

Sayuri_chan
04-05-2011, 09:05 AM
Đã bao giờ bạn ngắm nhìn cảnh mặt trời lên. Không khí ban mai dịu ngọt, trong trẻo. Tiếng chim lảnh lót giữa vườn cây. Còn nó, nó rất thích ngắm sương, những giọt sương ban mai be bé, xinh xinh thật là dễ thương biết mấy. Mỗi ngày trôi qua, nó lại càng thấy sương mới lạ đến say mê. Sương đúng là điều kì diệu của cuộc sống...

Sương được sinh ra như thế nào? Các nhà nghiên cứu khoa học thì giải thích rằng: sương là hình thức ngưng tụ của hơi nước trong không khí đã bão hòa thành những hạt li ti, thành các tinh thể bám trên các đường dây điện, cành cây.

Còn riêng bản thân mình, nó luôn cho rằng sương được mẹ thiên nhiên tạo ra. Sau khi từ giã cuộc sống, sương sẽ trở về với mẹ đất. Mẹ thiên nhiên không muốn cây cối, vạn vật đơn độc nên cho sương xuống làm bạn vào mỗi sớm mai.

Sương mai trong suốt như pha lê vậy! Những giọt ngọc long lanh, bé xíu, dường như vô hình, mà cứ mỗi sớm mai vẫn treo đầy trên những ngọn cỏ, đậu trên những nụ hoa. Sương gợi lên trong lòng nó cảm giác mát dịu, nhẹ nhàng và cũng thật ngọt lành. Giọt sương làm màu sắc của hoa lá trở nên huyền ảo, lung linh. Sương mang 1 vẻ đẹp thật dung dị, mộc mạc, không sặc sỡ sắc màu, mà trong vắt, tròn trĩnh. Đôi lúc chỉ 1 chút gió nhẹ lay động lại khiến sương tinh nghịch lượn qua, lượn lại trên 1 phiến lá rộng. Giọt sương là những gì thuần khiết nhất của ban mai đọng lại, chẳng vương chút bụi trần. Sương gợi lên trong nó tinh thần minh mẫn, lạc quan, yêu đời, khiến nó sống lãng mạn hơn, nhẹ nhàng hơn, nhìn một ngày mới mở ra thật trong lành, tươi sáng.

Nó yêu những giọt sương mai không chỉ bởi vẻ đẹp của sương, mà còn vì sương đánh thức nó, thắp lên trong nó những khoảnh khắc suy nghĩ về cuộc sống. Những giọt sương tuy bé nhỏ nhưng vẫn mang đến cho cây cối, vạn vật thêm sức sống, thêm đẹp đẽ. Sương mang đến cho nó một cảm giác thư thái, êm đềm, cảm thấy cuộc sống bỗng dưng đáng sống biết bao, phải cố gắng sống thật có ích, thật lành mạnh.

Có chú ý quan sát mới cảm thấy hết vẻ đẹp của những giọt sương. Những khoảnh khắc như thế thật là quý giá. Nhưng dường như không bao giờ sương còn mãi. Muôn vàn tia nắng ấm áp của mặt trời sẽ bừng lên, những giọt sương sẽ tan biến vào hư vô, không kịp để người ta lưu luyến. Song chính sương đã gợi nó liên tưởng đến những giá trị bình thường giản dị - những giá trị thường bị bỏ quên, tựa như những giọt sương bé nhỏ, mong manh, không phô trương mà lặng lẽ điểm tô cho cuộc đời này...

Trên hành trình khám phá cuộc sống mỗi ngày, nó càng nhận ra thêm những nét đẹp của sương - những giọt ngọc tinh túy, thuần khiết của mẹ thiên nhiên, góp phần tạo nên vẻ đẹp của cuộc sống. Kì diệu thay, sương mai!

lanhchanh
04-05-2011, 11:09 AM
Chen chân đứng nhờ tí ;))

Mỗi người là một phân số.
Phải biết quy đồng mẫu số mới giải được bài toán cuộc đời :-"

Sayuri_chan
05-05-2011, 11:49 PM
Anh à. Anh đã thấy sao băng bao giờ chưa? Người ta bảo khi thấy sao băng thì hãy ước điều gì đó, nó sẽ trở thành hiện thực đấy.

Nếu thấy sao băng, em sẽ ước gì nhỉ? Ước được học hành giỏi giang. Ước công việc “xuôi chèo mát mái”! Ước mẹ cha và nhóc em khoẻ mạnh! Ước cho đất nước thanh bình… Và trong những điều ước của em, có rất nhiều điều liên quan đến anh! :x

Ước cho nụ cười của em…

... đủ rạng rỡ để thể hiện đúng tâm trạng của em: Rất vui mỗi khi nhìn thấy anh.

Nụ cười luôn khiến em tự tin hơn khi ở bên cạnh anh. Vì anh từng nói là nhiều khi chỉ bằng ánh mắt và nụ cười thôi nhưng lại có ý nghĩa hơn tất cả những lời nói khác. Vì anh luôn cười thật tươi với em, khiến em quên đi hết bao âu lo, buồn phiền, để em lại có thể nhí nhảnh, cười vui.

Ước cho những câu chuyện cười của em...

... đủ hài hước để anh cười phá lên trong những lúc mệt mỏi nhất.

... đủ thông minh và ấn tượng để anh nhớ về nó và tiếp tục cười một lần nữa, dù em không bên cạnh.

Em luôn mong anh vui vẻ ^^

Ước cho những cái siết tay...

... đủ lực để truyền cho anh sự mạnh mẽ cần thiết.

... đủ vững chãi để anh hiểu rằng em luôn bên cạnh cùng anh vượt qua khó khăn.

Em thích nắm tay anh theo 1 ý nghĩa khác, thật đấy. Nhưng để bắt đầu thì những cái siết tay thế này đã tuyệt lắm rồi.

Ước cho cái nhìn của em...

... đủ... trong sáng để anh không phải quay đi mỗi lần bắt gặp nó (^^)

... đủ khác biệt để anh luôn nhận ra em đang nhìn anh từ giữa đám đông.

Và ước cho nó đủ gần gụi với anh, để đôi khi anh nhìn thấy nó cả trong mơ...

Ước cho lời động viên của em...

... đủ giản dị để em có thể nói với anh 1 cách dễ dàng (Em không giỏi lắm trong việc thể hiện những từ hoa mĩ)

… đủ thực tế để anh có thể tham khảo nó và tìm ra cách giải quyết cho mình dễ dàng.

Em thích nhìn thấy cách anh đứng dậy rất ngoạn mục sau mỗi cú vấp.

Ước cho những giây phút im lặng của em…

… đủ để anh kể hết những câu chuyện mang rất nhiều trạng thái: vui nổ trời, buồn thấu ruột, đầy phấn khích…

Em rất muốn lắng nghe những gì anh muốn chia sẻ.

Ước cho sự đãng trí của em…

… đủ để quên đi một vài vụ thể hiện tình cảm rất chi là ngốc xít mà em đã dành cho anh, để tiếp tục quan tâm đến anh theo 1 cách khác, cái cách khiến anh thoải mái thật sự.

Em – dù có thể hiện với anh theo cách nào – thì vẫn yêu quý anh rất nhiều.

Ước cho những lời khen tặng của em…

… đủ ít để anh xem những giá trị anh đạt được thật sự rất đáng nể.

… đủ thích hợp để anh thấy mình luôn được nó một cách xứng đáng.

Em thích là người cổ vũ anh nhiệt tình nhất trong bất kỳ dự định nào.

Và ước cho giọng nói của em…

… đủ ấm áp để không lấn át giọng nói của anh trong mỗi cuộc chuyện trò của hai đứa.

… đủ tự tin để anh hiểu rằng những quyết định và lựa chọn của em một khi đã nói ra là hoàn toàn có cơ sở.

Em thích được kể với anh, cả những câu chuyện vớ vỉn hàng ngày và cả những dự định to đùng trong tương lai.

Thật khó để cảm thấy đầy đủ, nhưng thật dễ để cảm nhận sự thương yêu đầy đủ, phải không anh?!

Sayuri_chan
21-05-2011, 06:42 PM
Đừng hỏi vì sao ta nghèo mà học giỏi :">
Hãy hỏi vì sao ta giỏi mà vẫn nghèo :-s

Sayuri_chan
24-05-2011, 10:26 PM
Có mùa hoa phượng vĩ không tên thành hò hẹn. . .

Có tiếng ve suốt 1 thời không ai hay. . .

Sayuri_chan
26-05-2011, 09:17 PM
Nhớ là mùa thi trước
Phía cuối đường tím ngắt bằng lăng
Viết lưu bút cho người trên 1 lớp
Thấy lòng mình rưng rưng :-s

Nhớ là 3 tháng hè mong. . .

Sayuri_chan
27-05-2011, 10:32 PM
Có 1 giọt sương thủy tinh ép khô giữa 2 mùa cỏ
Có 1 trái tim thủy tinh ép khô giữa đôi mùa gió :)

thao33
28-05-2011, 09:44 PM
Khoảng 1 tháng trước hôm tổng kết, sáng đi học, tối ngồi viết lưu bút, có lúc còn viết trong giờ học nữa 8->


Hoa phượng đẹp thật đấy, màu đỏ chói chang nhưng cuốn hút. Mỗi lần thấy phượng, không lần nào là không ngước lên để ngắm nghía, để thả hồn. Nhưng mà bằng lăng lại là màu kỉ niệm trong lòng mình :"> Vì năm tốt nghiệp phượng nở rất ít, thế nên khắp đường phố chỉ có bằng lăng, đầy đủ sắc màu :)


Tím đậm, tím, phớt tím, trắng... Là do mưa, kì diệu nên có khi chỉ một cành mà có tới 4 màu hoa :x


Cái vòng hoa đội đầu năm ấy là kết quả của việc 2h sáng phi xe máy đi hái đến ngứa cả người, rồi lại về kết thành vòng để cho 23 đứa con gái có cái đội đầu kỉ niệm :p Cuối cùng vì nắng mà hoa cũng tàn, cũng héo :D Thế mà đứa nào cũng tự hào vì có mỗi một lớp kết hoa bằng lăng, mà lại còn tự kết :)


Mình vẫn nhớ cái tiết mục văn nghệ siêu dở của lớp 8-}, hát như hát bè :))

"Tình yêu sẽ luôn luôn còn mãi
Tình bạn sẽ luôn luôn còn hoài
Để ta sẽ mãi mãi khắc ghi một thời thơ ấu dấu yêu
Môt điều ước tuy thật nhỏ bé
Ta sẽ ước có nhau suốt đời
Tình bạn sẽ mãi mãi không phai, không phai bạn ơi...."

Sayuri_chan
04-06-2011, 10:14 PM
Chúng ta dùng những từ mang nghĩa không tốt đẹp để chỉ cái không tốt đẹp.
Nhưng có bao giờ bạn lạm dụng những từ ấy cho những điều bạn vẫn ngộ nhận là sai trái hay chưa?

Sayuri_chan
05-06-2011, 09:28 AM
Ở đời, tấm bằng mà người ta phấn đấu mãi nhưng khó đạt nhất chính là... bằng lòng.
Người ta chỉ thấy mình hạnh phúc khi bằng lòng với những gì mình đang có.
Tuy nhiên mấy ai có thể nhận ra điều này?!!!!

Sayuri_chan
06-06-2011, 11:29 PM
Vì người ta là trăng. Mà trăng thì khi mờ khi tỏ, vậy hãy để nó lặn luôn đi ;))

Sayuri_chan
07-06-2011, 11:49 PM
Làm người chớ nên cố chấp, khi cần nhượng bộ thì nên nhượng bộ.
Cho dù có muốn đá người ta thì cũng phải lùi về sau một bước, như thế khi giơ chân mới có thể có một cú đá mạnh :))

Sayuri_chan
12-06-2011, 11:05 PM
Nhà nước lên lương
Chưa kịp khai trương
Chợ ùn tăng giá
Lương vừa nhấp nhá
Giá chạy gấp đôi
Thắt tới, buộc lui
Cũng không đủ sống...
Trước đây ăn mắm
Bây giờ ăn tương
Trước đây thảm thương
Bây giờ thảm thiết
Nói hoài, nói miết
Câu chuyện tiền lương
Giá chạy 1 đường
Lương chạy 1 nẻo...

fablepc
21-06-2011, 11:55 AM
“Cuộc đời là những chuyến tàu mà mỗi người ta gặp là một bến đỗ. Con tàu ấy nếu lưu luyến quá một ga thì sẽ không có cơ hội đi tiếp đến ga khác.”
Câu này có vẻ cũng đúng nhưng nếu quá hấp tấp tìm đến ga tiếp theo thì sao? :))
Nếu ga dừng lại lâu nhất là ga mình thực sự cần thì sao?
Thế mới biết mọi thứ đều có tính tương đối. :D

izumin
22-06-2011, 01:28 AM
nghĩ ngợi, suy nghĩ, ngẫm nghĩ...cuộc sống xung quanh tràn ngập những ý nghĩ
hạnh phúc, đau thương; niềm vui, nỗi buồn; hòa nhập hay lạc lõng
tất cả đan xen vào nhau tạo nên tông màu của cuộc sống, buộc chúng ta phải nghĩ
cuộc sống hiện đại ồ ạt, bon chen: ngừng suy nghĩ đồng nghĩa với ngừng thở ?

bầu trời xanh trong không một gợn mây nhưng vẫn khiến đôi mắt phải nhíu lại vì chói.Phải chăng bầu trời thanh bình đó không thể đồng điệu với mớ hỗn độn phản chiếu từ đôi mắt.Chững lại một chút, thay đổi cách nhìn một chút,lãng du vô định một chút,chắc sẽ không sao đâu nhỉ.Sẽ không chết đâu :))

Sayuri_chan
24-06-2011, 12:12 AM
Mình thích đường một chiều hơn đường hai chiều :">
Đường một chiều, tức là chỉ tiến về phía trước, quay lại là phạm luật ;))
Quan trọng hơn cả, đi đường một chiều thì mình sẽ không bị chói mắt bởi ánh đèn của những xe đi ngược hướng =))

Sayuri_chan
24-06-2011, 12:42 AM
Một ngày đen đủi, mệt mỏi và nhiều chuyện bực mình nữa.
Mình đang thực sự cảm thấy buồn và tâm trạng nặng nề khủng khiếp.
Có những khi dù cố gắng đến mấy cũng không làm cho suy nghĩ mình khá lên được.
Mình phải làm gì bây giờ chứ?!!!!!!

Đã nói rồi mà, mọi thứ mới chỉ đến thế mà thôi...

Sayuri_chan
11-07-2011, 10:46 PM
Có những cái không nên biết, không nên cảm nhận thấy quá rõ thì tốt hơn....
Chỉ thêm đau lòng, mà người ta có biết là mình biết rất rõ đâu cơ chứ...
Rồi thì mình lại phải giả ngu giả ngơ, như là mình không biết gì...

fablepc
22-07-2011, 07:46 PM
Vừa lượm được câu này :
""No matter who you are or how bad you are, how stupid you are, how ugly you are, whatever mistake you made... there are still people to whom you are very important. That's why you have to always try your best"
:D

Sayuri_chan
27-07-2011, 01:04 AM
Chúng ta sinh ra chỉ có 1 trái tim, nằm sâu trong ***g ngực để nhắc chúng ta hãy biết trân trọng và luôn cho đi sự thương yêu từ sâu trong lòng mình :)

Sayuri_chan
27-07-2011, 12:46 PM
Bạn luôn thích thú với một Email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác.
Lúc đó, bạn đã yêu...

Sayuri_chan
28-07-2011, 10:36 AM
Tôi nghèo, tôi chỉ còn lại những giấc mơ
Tôi đặt chúng dưới bước chân em.
Hãy đi nhè nhẹ, bởi vì em đang bước đi trên những giấc mơ của tôi.

Sayuri_chan
31-07-2011, 11:51 PM
Gia đình, nơi mỗi người đều tìm thấy sự bình yên khi trở về. Mỗi khi mệt mỏi hay buồn chán, thất vọng nhất thì hầu hết mọi người đều tìm về với gia đình. Chính vì thế trách nhiệm đối với gia đình luôn là 1 trách nhiệm rất lớn. Kể cả khi chúng ta ở cùng với bố mẹ hay có gia đình riêng.

Có thể bây giờ mình đã lớn, đã trưởng thành hơn và đã có ít nếp nhăn của tuổi già nên mình suy nghĩ nhiều hơn. Nhiều lúc mình mong 1 điều không thể xảy ra được, đó là trở lại thời trẻ con, không suy nghĩ, lo âu, không cảm thấy chán nản, không lo lắng trách nhiệm. Nhưng sự thật luôn là: mình đã lớn, 1 sự thật không thể chối cãi.

Vì vậy mình không chỉ biết sống cho bản thân mình mà còn phải quan tâm đến gia đình. Mình thấy bản thân sống không có mục đích, không biết mình muốn gì, mong chờ gì ở tương lai, làm sao để có thể “nắm bắt tương lai trong bàn tay” đây khi bản thân lại không có mục tiêu phấn đấu. Mình biết mình cần phải cố gắng học tập và trong công việc nhiều hơn không phải chỉ vì bản thân mình mà còn vì sự hy vọng của gia đình. Thật khó để làm được điều này. Ai có thể chỉ cách cho mình không?

Sayuri_chan
01-08-2011, 10:49 PM
Trong một bộ phim, các cô gái nói với nhau “Phụ nữ 20 giống như món buffet, bưng ra ai cũng tranh nhau giành giật. Phụ nữ 30 giống như món ăn nhanh, anh nào tốc chiến tốc thắng sẽ giành được chiến thắng. Phụ nữ 40 giống như món ăn chay, một tháng ăn hai lần vào ngày mồng 01 và ngày rằm. Phụ nữ 50 giống như món cơm đoàn viên, một năm ăn một lần”.
Không biết mình bây giờ giống món nào đây =))

Sayuri_chan
04-08-2011, 11:19 PM
"Người điên luôn nghĩ mình thông thái và chính nhà thông thái cũng tự nhận mình chỉ là một kẻ điên." ;))
Ai đã nói câu đó nhỉ?
Shakespeare?
Chúa Jesus?
Đức Phật?
Cho dù là ai thì cũng đều đúng cả. ;))

Sayuri_chan
07-08-2011, 10:37 PM
Tình ai gửi ngọn gió chiều
Cho ai nghe lá vẫy theo thì thầm
Để ai náo nức bước chân
Đường xa ai vẫn thấy gần bên ai!

Sayuri_chan
08-08-2011, 10:16 PM
Thử xem có đúng không nà http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/10.gif

Cho các hàm số (hàm hằng số nhá):

Đẹp Trai = 1
Xấu Trai = -1
Chung Tình = 2
Đa Tình = -2
Nghèo = 3
Giàu = -3
Đã Có Gia Đình = 0
Từ đó suy ra các định lí:

Đẹp Trai + Chung Tình = Nghèo http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/21.gifhttp://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/20.gif (cái này gọi là cười ra nước mắt http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/71.gif)

Chung Tình + Giàu = Xấu Trai http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/2.gif

Xấu Trai + Nghèo = Chung Tình http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/17.gif

Đẹp Trai + Giàu = Đa Tình http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/21.gif

và: Đẹp Trai + Giàu + Chung Tình = Đã Có Gia Đình http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/20.gifhttp://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/20.gif

Chứng minh à? Dễ thôi! Thay các giá trị ở trên vào ta thấy:

1 + 2 = 3
2 + (-3) = -1
3 + (-1) = 2
1 + (-3) = -2
và: 1 + (-3) + 2 = 0
Hiển nhiên quá http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/24.gif Trách chi còn nhiều cô "ê sắc" (như mình) http://l.yimg.com/hb/i/vn/blog/i/icon/16/16.gif

Sayuri_chan
13-08-2011, 10:06 PM
Tôi thích cách định nghĩa: Yêu thương như một cái áo. Một ngày, người mặc lớn phổng lên thì yêu thương phải theo cách khác. Chứ nếu vẫn là những yêu thương, quan tâm, săn sóc cũ, có thể, nó sẽ khiến người mặc phải nổ tung vì chật chội.

Sayuri_chan
15-08-2011, 11:54 PM
Hạnh phúc là gì?
Người ta có nhiều cách để định nghĩa cho hạnh phúc.
Với nó, nó chỉ có cách tự hỏi mình: Có vui không? Nếu vui tức là điều đó làm cho nó hạnh phúc.
Vậy thôi!
Vậy thì cớ gì nó cứ đi kiếm tìm chuẩn mực hạnh phúc của người khác để làm khó cho mình?

Sayuri_chan
16-08-2011, 10:49 AM
Nắng tháng 8 có một "vị" gì đó lạ lắm, chói chang mà vẫn dịu dàng :x

Sayuri_chan
18-08-2011, 01:35 AM
雨は嫌いです。

だって気分が落ち込むからね!

暑くても、太陽があった方が好きだ

Sayuri_chan
19-08-2011, 01:37 AM
Sở thích mạnh nhất của nhân loại(trong đó có mình) là muốn được người khác cho mình là người quan trọng ;))

fablepc
19-08-2011, 09:25 PM
Một nhà văn nào đã từng nói: trên mặt đất vốn làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường. Nhưng khi nói câu ấy có một điều ông không nghĩ đến – bây giờ tất cả mọi nơi đều đã có người đi qua, quá nhiều đường chẳng khác gì không có, bởi đi mãi người ta cũng không thể đến nơi mình muốn, bởi đường là vô tận.
Mới tìm được câu này :p

Sayuri_chan
25-08-2011, 10:54 PM
Mặt trời chỉ có 1 và chẳng ai là mặt trời của riêng ai được.
Thế nên, mất họ rồi, sáng mai, mặt trời vẫn mọc kia mà (>,<)

Sayuri_chan
25-08-2011, 10:54 PM
Tớ rất yêu mùa Hè.

Mùa Hạ có nghĩa là được long nhong đội nắng đi chơi. Và mùa Hạ, có nghĩa là mùa kem ngọt ngào như ước mơ. Nắng mùa Hạ oi ả nhưng thật trong trẻo cùng kỉ niệm hồi còn nhỏ xíu, chạy loăng quăng với lũ bạn cùng xóm mà đến giờ mình vẫn còn nhớ.

Nhớ lắm thời bé thơ!

mattroilanh_tt
01-09-2011, 11:27 AM
Chỉ có 1 điều chắc chắn là ko có gì là chắc chắn cả. Cảm giác mọi thứ đang vượt ngoài tầm kiểm soát. Chỉ có siêu may mắn mới mang lại hạnh phúc cho mình.

Sayuri_chan
03-09-2011, 12:12 AM
愛の輝きの光を当たる時、あなたは 次に感じて、逃避しないで、 暖かく優しい光ので。

あなたは誰でも、孤独を感じても、 かし、 あなたが知っているでいつも誰かが なたに見送って来る最もよい 事をお祈っている。

それで、世界に存在している人は幸 する人です。

Khi những tia nắng tình yêu chiếu qua, bạn hãy từ từ cảm nhận, đừng né tránh vì nó rất ấm áp và dịu dàng.
Dù bạn là ai, dù bạn có cảm thấy cô đơn đi nữa, nhưng bạn biết không, luôn luôn có một người đang nhìn theo bạn và cầu mong ngững điều an lành nhất sẽ tới với bạn đó.
Vì thế tất cả chúng ta, những người có mặt trên thế gian này, đều là những người hạnh phúc.

Sayuri_chan
07-09-2011, 01:05 AM
Anh đừng làm mùa đông em lạnh thêm
Với nỗi nhớ và khoảng trời trống trải
Trò chơi trốn tìm đừng kéo dài mãi mãi
Em chỉ biết đi tìm với đôi mắt cô đơn...

Sayuri_chan
10-09-2011, 09:57 PM
Anh! Đó là 4 ký tự hiện lên mỗi khi anh gọi đến...
Anh! Là thắc mắc của nhiều người mỗi khi nhìn thấy nó hiện trên màn hình điện thoại...
Anh! Chỉ cần dấu "!" cũng đủ nói lên tình ý người lưu giữ...
Còn bây giờ, có lẽ chỉ còn là dấu "."

Sayuri_chan
10-09-2011, 09:57 PM
Mỗi bữa cơm với gia đình là thời điểm thật ngọt.
Mỗi cuộc chém gió với bạn bè là những khoảnh khắc phớ lớ hết mình...
Bằng ấy thời gian đáng nhớ đã nạp đủ năng lượng cho tớ ^^

Sayuri_chan
10-09-2011, 11:07 PM
Chẳng ai biết cô buồn! Nhiều người còn thắc mắc sao lúc nào cũng thấy cô cười nói, trêu đùa.
Cô như một con ốc núp sau một vỏ cứng, và nếu như cái vỏ cứng ấy không vỡ ra thì chẳng ai biết được bên trong ốc rất mềm.
Cô cũng vậy, sẽ chẳng ai hiểu được cô!

Sayuri_chan
12-09-2011, 11:24 PM
Chỉ là…
Có đôi khi…
Ta để cho cuộc đời vay trước những niềm vui!

Là khi… lòng cảm thấy mệt mỏi – nhưng không dám cúi xuống vì sợ đánh rơi giọt nước mắt…

Là khi… hồn cảm thấy cô đơn – nhưng không dám nói ra một lời vì sợ trái tim mình tan nát…
...
Là khi… tâm cảm thấy bình yên – nhưng không biết làm cách nào giữ trên môi một tiếng cười thanh thoát…

Và những khi ngơ ngác… không biết mình là ai…

Sayuri_chan
14-09-2011, 02:16 AM
Tắt điện nằm mãi mà chẳng ngủ được, lại thêm một đêm nữa mất ngủ.
Đêm hôm trước trằn trọc mãi cũng chẳng ngủ được, mới sáng sớm thức dậy đã có người làm phiền.
Mắc cái bệnh cứ nằm xuống là suy nghĩ linh tinh :|

Ngoài kia, mưa vẫn rơi đều đều.

Ừ thì mưa làm cho những con đường nhỏ lầy lội. :-s
Nhưng mưa để cho hai người có thêm cơ hội chung ô, sợ người đi cùng ướt nên cứ phải nghiêng mình gần hơn ;))
Nhiều những giọt nước rơi để cảm nhận gần hơn phía sau mình có một nhịp đập rất mạnh :">

Sayuri_chan
15-09-2011, 09:28 AM
あなたの戻るのは夜明けを予告する だ。

Sự trở lại của bạn là tia sáng báo hiệu bình minh.

Sayuri_chan
15-09-2011, 01:10 PM
Mùa đã sang Thu.
Tớ thích mùa Thu ở bầu không khí mơ màng và rất đỗi dịu dàng, thậm chí có điều gì đó gần như là ngái ngủ.
Thời tiết dễ chịu, con người như đáng yêu hơn, thậm chí là những món ăn cũng có vẻ ngon hơn :).

Sayuri_chan
16-09-2011, 02:38 AM
Mùa Thu lưng chừng đến
Lá vàng lưng chừng rơi
Lưng chừng anh với tôi
Tình yêu hay tình bạn?

Sayuri_chan
20-09-2011, 12:06 AM
Trước không em bình thản sống vô tư
Giờ trở lại không em đầy bão tố
Tưởng rồi sẽ hoàn nguyên như cũ
Ai có ngờ không lại chẳng bằng không :|

mattroilanh_tt
20-09-2011, 03:42 PM
Thế giới của em là những mảnh ước mơ tan vỡ. Em đã tự đóng cửa trái tim mình, tự giết chết những mơ mộng và chôn vùi hy vọng của chính mình. Tất cả những gì em có, lẽ ra chỉ là những vết thương mãi mãi không thể lành... nếu em không nhìn thấy anh...

Gặp em, quen biết em, và hơn hết là yêu em...
Nhìn thấy anh, tin anh, và hơn hết là yêu anh...
Đó chính là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất!


Nếu em thấy anh bây giờ - Celelia Ahern

Sayuri_chan
23-09-2011, 02:25 AM
Đang giữa thị thành, quen đèn điện đủ các màu thâu đêm suốt sáng, mình gần như quên mất ánh trăng. Đêm nay, về lại quê nhà, thao thức không ngủ được, mở tung cánh cửa bước ra sân. Ánh trăng luênh loang chảy đến tràn khắp người. Sững sờ nhìn, thốt lên vô thức: Đẹp quá! Trăng thu! Phải rồi, trăng thu - mùa trăng mà mình mê thích nhất những năm tháng quê nhà!

Bốn mùa trăng trong năm có những sắc thái trăng khác nhau. Với mình, trăng thu là mùa trăng đẹp nhất, ấn tượng nhất. Khi hoàng hôn sẫm lại, mặt trời khuất hẳn sau rặng núi phía xa, cánh cửa ngày chính thức khép lại, trên cao kia là một chiếc lưỡi liềm hoặc một múi bưởi trắng nuột nà ai bỏ quên dần dần hiện lên rõ nét. Trăng đầu tháng non tơ. Vào những ngày giữa tháng, vầng trăng tròn như cái đĩa dần dần nhô lên. Rồi, sau đó, tất cả luênh loang trăng, bềnh bồng trăng, chỉ còn trăng ngự trị đêm thanh bình yên ả quê mình.

Trăng thu trôi trong cái heo may, sương thu lành lạnh. Trời thu trong xanh đến không cùng, trong văn vắt đến nỗi chỉ còn vài vì sao li ti điểm xuyết cho cái màu xanh huyền diệu đó. Ngoài vườn kia, thi thoảng lại một vài chiếc lá vàng rơi trong đêm. Gió thu dù nhè nhẹ lắm nhưng ta vẫn nghe được tiếng xào xạc của chiếc lá lìa cành. Không có tiếng rỉ rả của côn trùng. Man mác heo may, man mác buồn. Trên trời kia, trăng cứ vô tư trôi, vắt kiệt mình tỏa sáng.

Sayuri_chan
25-09-2011, 05:20 PM
Vết thương nào rồi cũng sẽ lành.
Nhưng thời gian có thể sẽ không thể phẫu thuật thẩm mĩ được vết sẹo nó để lại trên tim :|

Sayuri_chan
25-09-2011, 10:52 PM
Cảm xúc! Nó mặn như muối hay ngọt như đường?
Đen sẫm, xanh nhạt hay tím nồng nàn?
Từng hạt như cát, từng viên như sỏi hay từng sợi như len?
Vón cục như sữa bột sặc nước, rắn như đá hay ướt như mưa?

Sayuri_chan
28-09-2011, 12:25 PM
Chẳng thú vị chút nào, nhưng để giải quyết dứt điểm các nhiệm vụ còn đang dang dở, thì tự cô lập bản thân với thế giới bên ngoài để dành sự tập trung tối đa cho chúng là cần thiết.
Cố gắng lên tôi ơi :-s

Sayuri_chan
28-09-2011, 12:28 PM
Tại sao ngày xưa luôn đẹp đến mê hồn nhiều người?
Sức hấp dẫn của ngày xưa đôi khi khiến người nay không còn muốn đi tiếp.
Ngày xưa xa lắc hay ngày xưa rất gần?
Ừ, hôm nay rồi sẽ trở thành hôm qua, hôm kia, hôm kìa… hôm xưa.
Rồi cũng thành xưa cũ cả mà thôi!

Sayuri_chan
02-10-2011, 08:54 PM
Sáng tinh mơ sao trống vắng vô cùng
Tay em nhỏ chẳng tự ôm mình được
Vẫn ngoài kia, vẫn là đời xuôi ngược
Đưa ta về phía không nhau...

Sayuri_chan
08-10-2011, 10:54 AM
"Hình như ai cũng sống trong một khoảng không gian vô cùng chật hẹp. Người ta thích gói gọn mình trong một hàng rào vô hình và tự cho rằng nó không thể phá vỡ, không thể đạp đổ. Một số người không đủ can đảm, số kia đủ can đảm nhưng lại không muốn, số khác coi đó là ham muốn cháy bỏng và dư thừa can đảm thì lại không đủ điều kiện để thực hiện". Tôi nhớ đã có ai từng nói như vậy. Và thế là tôi, họ, tất cả chúng ta, vẫn cứ chạy mãi trong cái vòng luẩn quẩn của chính mình.

Sayuri_chan
09-10-2011, 03:21 PM
Đôi khi ta mải mê lao vào những bộn bề lo toan của cuộc sống mà quên đi dừng lại để yêu thương. Quên lời cảm ơn chân thành đến người mẹ hiền yêu dấu. Quên ánh nhìn dịu dàng tha thiết đến người ta yêu và quên những phút giây kỷ niệm thân thương cùng bạn bè một thời… Và đâu đó, trong từng khoảnh khắc của cuộc sống cũng cần lắm những lời quan tâm, những cử chỉ dịu dàng để mỗi khi nhớ lại, ta có thể xúc động reo lên: “Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương”.

Sayuri_chan
11-10-2011, 12:02 AM
Nên nhớ:
1. Đường thẳng sẽ đưa mình đến nơi cần đến, dù đôi khi nó khá dài :|
2. Khi không thể đi theo đường thẳng được, thì cần tận dụng đường tắt, đường vòng ;))
3. Đường tắt không phải lúc nào cũng suôn sẻ như ta mong đợi :-s
4. Biết càng nhiều đường tắt thì càng có lợi :D
5. Vòng vèo đường tắt, nhưng cuối cùng vẫn lại quay về đường thẳng :))
^
^
^
^
^
Kết luận rút ra sau vụ kẹt xe =))

Sayuri_chan
14-10-2011, 10:12 PM
Dường như cuộc sống ngàycàng khiến mình trở nên mệt mỏi, đôi lúc là những cảm xúc buồn bã.
Quá nhiều công việc, quá nhiều mối quan hệ và cũng lắm thứ phức tạp. . .

Sayuri_chan
24-10-2011, 10:35 AM
Cảm xúc- thứ khiến người ta dễ bị phụ thuộc và bị điều khiển theo là thứ mà tôi đã hạn chế và kiểm soát nó gần như hoàn hảo. Tôi có thể thích một ai đó song tôi cũng có thể không thích họ ngay lập tức nếu như tôi phát hiện ra họ ẩn chứa những nguy cơ khiến tôi phải phá vỡ những kế hoạch của mình.

Sayuri_chan
25-10-2011, 11:43 AM
Có thể bạn sẽ nói tôi yếu đuối, không biết cách nắm giữ cơ hội và bằng lòng với mọi thứ. Nhưng bạn biết đấy, có những thứ thực sự rất tuyệt và đáng yêu, còn bạn thì chắc chắn sẽ mỉm cười đón nhận nó. Như cảm giác mới mẻ của tôi vào một sớm đầu Đông này...

Lawliet07
05-11-2011, 12:30 AM
Những thứ không thể quên buộc phải nhớ...
Con đường không thể bước tiếp thì đành dừng lại...
Vẫn tưởng hai đường thẳng song song đã là xa cách nhất...hóa ra vẫn còn một con đường khó đi hơn gấp nhiều lần,cho đến tận cùng của vô tận vẫn không thể nào gặp nhau dù rằng mỗi ngày khoảng cách giữa chúng vẫn cứ ngắn dần,ngắn dần...đường tiệm cận.
cuộc sống...đâu có gì là tuyệt đối.

Sayuri_chan
17-11-2011, 12:05 PM
Mùa đông năm nay đến sớm hơn dự báo. Lấy hết quyết tâm, tôi với tay tắt chuông báo thức rồi lồm cồm bò dậy. Thử hỏi bất kỳ tên nào trong "đám gà công nghiệp" cũng sẽ nhận được hàng tá câu trả lời y đúc, rằng chẳng dễ dàng gì để dậy sớm đi làm vào mùa đông cả =.=
Hé cửa căn phòng trọ bé tí tẹo, đón chút gió lạnh đầu tiên, tôi khẽ rùng mình. Phía trên những vòm cây ẩm ướt, mọi thứ thuộc về buổi sáng thanh sạch và tinh khôi đến ngạc nhiên. Đó phải chăng là điều tích cực duy nhất mà mỗi sớm mùa đông mang lại?

Sayuri_chan
24-11-2011, 01:17 AM
Ta sợ mất một ai đó nhưng bản thân ta lại không níu giữ, ta muốn người đó quay lại nhưng lòng kiêu hãnh đã đẩy người đó đi xa hơn....

Sayuri_chan
05-12-2011, 11:34 PM
Ghét cảm giác bị cụt hứng, ghét cái gì đã lên kế hoạch mà lại phải hoãn, ghét làm cái gì hời hợt không đến nơi đến chốn, không có hiệu quả, ghét những thứ bất ngờ mà lại phải hô lên là sắp có cái bất ngờ. Tóm lại là ghét và tốt nhất là đi ngủ cho khỏe! :|

Sayuri_chan
09-12-2011, 12:15 AM
Còn gì tuyệt vời hơn khi những ước mơ của mình trở thành hiện thực. Nhưng mà đâu phải dễ gì có được điều đó, nói dễ làm khó. Tuy nhiên, chỉ là khó thôi chứ không phải là không thể, xảy ra hay không phụ thuộc vào bạn nhiều lắm. Vậy sao không bắt đầu ngay từ hôm nay đi, hãy có những bước đi đầu tiên để chạm tới đích cuối cùng và đừng để việc gì cản chân bạn cả, đến một ngày không xa, cuộc sống của bạn sẽ tràn ngập những giấc mơ có thật!

Sayuri_chan
12-12-2011, 10:07 PM
Quy luật đơn giản của tội lỗi: Ta sẽ thấy đỡ tội lỗi hơn khi mọi người không biết ta tội lỗi ;))
(Nói cách khác, có một số thứ nên lờ đi là Tốt nhất như Tội Lỗi chẳng hạn =)))

Sayuri_chan
18-12-2011, 07:24 PM
"Tiếng yêu trong trẻo ngang trời
Vắt vai một tiếng nói cười em tôi
Yêu người_yêu mãi mà thôi
Tôi nghe vội vã...mây trôi cuối chiều..."

Sayuri_chan
18-12-2011, 07:34 PM
Lạnh! muốn viết cái gì đó cho ấm áp hơn nhưng lạnh quá đóng băng cả cảm xúc lại rồi…
Hậu quả của hai ngày đi đám cưới là giờ đau rát cổ họng, ghét cái trời lạnh này thía…

Sayuri_chan
18-12-2011, 11:25 PM
Thành phố xám. Những con đường xám. Cả bầu trời cũng xám. Những linh hồn xám bay vật vờ. Ở đây không rõ ngày đêm, bởi thứ màu trời xám tro gần như chẳng bao giờ đổi sắc. Thế nên những linh hồn không bao giờ ngủ. Những linh hồn thức và bay vật vờ từ Đông sang Tây, từ Nam ra Bắc. Ở đây cũng chẳng có thời gian nên chẳng bao giờ biết được những linh hồn này đã ở đây từ bao lâu. Bởi thế nên những linh hồn ấy chẳng bao giờ già đi. Màu xám của những linh hồn khiến việc nhận diện ra từng linh hồn trở nên khó khăn. May mà những linh hồn ấy còn biết trò chuyện. Chỉ bực nỗi cái kiểu trò chuyện của họ đều đều, vô cảm, ngang ngang và tuyệt đối không có luyến láy, cao giọng hay thấp giọng. Nghe rất khó chịu. May mà những linh hồn ấy còn chuyển động chứ nếu không, hẳn người nghe sẽ bị ức chế thần kinh đến nổ tung đầu mất...

Sayuri_chan
19-12-2011, 12:06 AM
Khi cuộc sống hối hả chạy qua, bỏ lại sau lưng bao nhiêu điều nuối tiếc, có bao giờ bạn bất giác dừng lại giữa cuộc đời và nhìn ngắm lại những gì đã qua, những kỉ niệm, những hình bóng đã cũ, những nụ cười đã cũ nhưng vẫn nằm lại đó, vẹn tròn, và quá khứ sẽ như một thước phim quay chậm cũ kĩ hiện lên trước mắt, nhắc ta nhớ, những nỗi nhớ khi mơ hồ, khi rõ ràng. Một nỗi nhớ không tên, mà cũng chẳng có định nghĩa, ý niệm… Nó cứ gờn gợn trong cảm xúc, trong suy nghĩ ngay cả những công việc thường ngày, dường như chúng đang chạy trốn sau những vặt vảnh tất bật của đời thường. Nỗi nhớ có khi làm mình quay quắt…

Trong cuộc sống, đôi khi những nỗi nhớ đến một cách bất chợt, không báo trước. Đôi khi là những lúc thả mình lại theo những bài hát quen thuộc, đôi khi là lắng nghe tiếng tích tắc gõ nhịp đều đặn của chiếc đồng hồ già nua để hồi tưởng về những gì đã qua. Nỗi nhớ đôi khi tự tìm đến mình, đôi khi chúng ta tìm đến nó, không thể nói trước.

Nỗi nhớ thật lạ, khi chợt đến khiến ta ngỡ ngàng. Cuộc sống như một bản nhạc dài, mà đôi khi ta dừng lại, như một nốt lặng giữa những phím đàn, để nghe yêu thương, nghe nỗi nhớ ùa về, nghe những gì thuộc về quá khứ bỗng chốc trở nên sống động, khơi dậy những cảm xúc đã ngủ quên trong tâm hồn.

Nghe gió lùa ngoài sân, lẹt đẹt quét lên hiên nhà, nghe trong không gian có mùi của kỉ niệm, phải chăng nỗi nhớ đang ùa về, đâu đây.

Sayuri_chan
25-12-2011, 11:43 PM
Đừng nhặt con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những điều gì dễ dãi
Có bao giờ bền lâu :|

Đừng nhặt con ốc nâu
Nằm tận sâu dưới đáy
Những cái gì khó lấy
Chẳng phải của mình đâu :-s

Sayuri_chan
05-01-2012, 11:20 PM
Con người, dù làm những việc tưởng chừng như vô hại vẫn có thể vô tình làm tổn thương ai đó...
Có khi nào... một ngày... những vết thương cũ sẽ lành :mms002:

Sayuri_chan
03-02-2012, 08:49 PM
Hạnh phúc là gì nhỉ? Có lẽ bây giờ mình đã nhận ra. Nó chỉ đơn giản thôi. Chỉ cần tin nhắn vào mỗi buổi sáng. Có thể dài hay ngắn cũng không quan trọng. Mình chỉ cần biết nó làm cho mình cảm thấy hạnh phúc đến dường nào.

Sayuri_chan
05-02-2012, 07:30 AM
Chiều cuối tuần em tự đón mình đi
Hành lang vắng nhà trọ buồn đến lạ :|

Sayuri_chan
06-02-2012, 11:00 PM
♥ Tại sao Cô Bé Lọ Lem lại phải chạy vào lúc nửa đêm?
Để nhắc nhở cho chúng ta rằng cái gì cũng có giới hạn của nó, kể cả giấc mơ!

♥ Tại sao Nàng tiên cá lại trao đổi đuôi của cô ấy lấy đôi chân?
Bởi vì cô ấy sẵn sàng từ bỏ tất cả để đến với người cô ấy yêu và cô ấy chỉ muốn hạnh phúc!

♥ Tại sao nàng công chúa phải ngủ những 100 năm?
Để cho chúng ta thấy rằng để tìm được tình yêu thật sự chúng ta phải đợi một thời gian lâu rất lâu, cái gì cũng có cái giá xứng đáng với nó!

♥ Tại sao công chúa Jasmine lại yêu Aladin?
Để cho chúng ta hiểu rằng khi trái tim đã thật sự muốn thì điều gì cũng có thể làm được!

♥ Tại sao nàng Belle lại có thể yêu một con quái thú?
Để nhắc nhở chúng ta rằng đừng đánh giá một con người qua vẻ bề ngoài. Hãy yêu nhau bằng tất cả tâm hồn....và sẽ không có gì có thể cản trở con đường của tình yêu..

Sayuri_chan
09-02-2012, 11:15 PM
Nếu bạn đánh giá một con cá bằng khả năng leo cây của nó thì cả đời nó sẽ sống mà tin rằng nó thật ngu ngốc.
(Albert Einstein)

Sayuri_chan
19-02-2012, 12:10 AM
Mỗi người ở mỗi thời điểm lại có một suy nghĩ, cái chính là không suy nghĩ của ai giống ai! Vì vậy không ai sai cả!

Sayuri_chan
22-02-2012, 09:57 PM
1 x 8 + 1 = 9
12 x 8 + 2 = 98
123 x 8 + 3 = 987
1234 x 8 + 4 = 9876
12345 x 8 + 5 = 98765
123456 x 8 + 6 = 987654
1234567 x 8 + 7 = 9876543
12345678 x 8 + 8 = 98765432
123456789 x 8 + 9 = 987654321

1 x 9 + 2 = 11
12 x 9 + 3 = 111
123 x 9 + 4 = 1111
1234 x 9 + 5 = 11111
12345 x 9 + 6 = 111111
123456 x 9 + 7 = 1111111
1234567 x 9 + 8 = 11111111
12345678 x 9 + 9 = 111111111
123456789 x 9 +10= 1111111111

9 x 9 + 7 = 88
98 x 9 + 6 = 888
987 x 9 + 5 = 8888
9876 x 9 + 4 = 88888
98765 x 9 + 3 = 888888
987654 x 9 + 2 = 8888888
9876543 x 9 + 1 = 88888888
98765432 x 9 + 0 = 888888888

1 x 1 = 1
11 x 11 = 121
111 x 111 = 12321
1111 x 1111 = 1234321
11111 x 11111 = 123454321
111111 x 111111 = 12345654321
1111111 x 1111111 = 1234567654321
11111111 x 11111111 = 123456787654321
111111111 x 111111111 = 12345678987654321

Sayuri_chan
25-02-2012, 09:08 PM
Nếu là tình bạn thì đơn giản là tình bạn, không phân biệt sự khác giới ở đây.
Bởi người đồng giới họ còn yêu nhau thì đâu có nghĩa bạn khác giới phải yêu nhau?

Sayuri_chan
28-02-2012, 09:43 PM
Người thường đánh giá và nhìn nhận điều xấu của người khác là những người nhiều khiếm khuyết và tự ti về bản thân. Do vậy họ luôn dành thời gian tìm điểm không ổn của người khác và chê trách nhằm tạo sự tự tin và bớt mặc cảm cho mình. Người đẳng cấp và tự tin không làm điều đó, chính xác là thời gian họ nghe lời người khác khen tặng và ca tụng về bản thân quá nhiều và không còn thời giờ ngồi tìm điểm xấu của người khác nữa.

Sayuri_chan
06-03-2012, 06:07 AM
"Nhiều gia đình lớn đã mất đi cái nếp nhà.
Những cô gái trẻ không còn thích chuyện nữ công gia chánh."...

Sayuri_chan
09-03-2012, 12:17 AM
♥ TÁM CÂU “NÓI DỐI” THƯỜNG HAY NÓI TRONG CUỘC ĐỜI CỦA MẸ...!

1. Cơm không đủ ăn. Mẹ nói: Mẹ không đói...!

2. Nhà nghèo. Mẹ nói: Mẹ không thích quần áo mới...!

3. Thức ăn ít. Mẹ nói: Mẹ không thích ăn...!

4. Dậy sớm thức khuya. Mẹ nói: Mẹ không mệt...!

5. Kiệt sức vì mỏi mệt. Mẹ nói: Mẹ không sao...!

6. Ra đường không đủ tiền mua nước uống. Mẹ nói: Mẹ không khát...!

7. Gửi tiền cho mẹ. Mẹ nói: Mẹ không thiếu tiền...!

8. Khi bệnh nằm trên giường. Mẹ nói: Mẹ không đau...

Sayuri_chan
15-03-2012, 10:11 PM
Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em khỏi phải lèm bèm tự kỉ một mình vào mỗi tối nữa, mà thay vào đó - là nói chuyện cùng anh, đi chơi cùng anh, hoặc là online cùng anh cũng được..



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những lần đi xem phim không phải là em cùng lũ bạn độc thân, hoặc là em-độc-thân cùng lũ-bạn-tay-trong-tay-cùng-người-yêu nữa - mà thay vào đó, là em và anh, đi bên nhau trong cái nhìn ghen tức của hàng-đống-người-độc-thân khác.



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải bịt kín mít mỗi khi đi đường xa nữa, mà thay vào đó - là được nấp dưới lưng anh, dựa vào đôi vai rắn chắc của anh và cho tay vào túi áo anh để không lo bị nắng cháy da. Em thích như thế lắm..



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải để chuông đồng hồ báo thức nữa, mà thay vào đó - là mỗi sớm điện thoại reo inh ỏi, là được nghe giọng anh đầu tiên trong ngày, và chỉ để được anh nhắc ăn sáng, nhắc đi làm cẩn thận, nhắc phải ngoan ngoãn và nhắc rằng, "đừng quên hẹn với anh đấy!".



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để đêm đêm, em không cần phải dùng điện thoại nhắn tin phá hết người này đến người kia, mà thay vào đó - là nhắn tin cùng anh, là được anh chúc ngủ ngon, và được anh mắng nếu em chẳng chịu đi ngủ sớm.



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải tự làm ra một đống thứ rồi để đấy không cho ai thưởng thức cùng nữa, mà thay vào đó - là mừng húm, thay đồ và chạy ngay đến chỗ anh với nụ cười rạng rỡ, "Anh thử đi nhé! Có trúng độc thì cũng chẳng sao đâu! Có em xuống mồ cùng anh rồi này!".



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những dịp hội hè, em không phải lang thang một mình nữa, mà thay vào đó - là lòng vòng trên phố cùng anh, là dạo quanh hết quán cóc này đến quán cóc kia chỉ để cảm nhận sự bình yên khi được ở bên cạnh người mình yêu.



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những khi em cô đơn bật khóc, em sẽ không phải dùng khăn giấy để lau nữa, mà thay vào đó - là được chui vào lòng anh, khóc cho thấm đẫm áo anh rồi lại ngẩng lên mà nói một cách rất tỉnh, "bẩn hết áo anh rồi, tháo ra em mang về giặt cho".



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để những khi phải ngồi đánh một cái note cho một-ai-đó-không-xác-định-được thế này, em sẽ chẳng cần phải lo nghĩ ai là đối tượng nữa - mà thay vào đó, là em thanh thản viết cho anh, về anh và về chúng mình..



Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

..


Em muốn có một ai đó giúp em tin tưởng rằng - con trai trên đời này, ít nhất còn một người cần được em yêu thương.



Em chẳng biết bao giờ anh mới xuất hiện. Mà cũng có khi anh xuất hiện rồi, chỉ là mình chưa nhận ra nhau thôi, anh nhỉ?!


Hy vọng là em sẽ chẳng phải chờ lâu hơn nữa.


– Sưu tầm -

Sayuri_chan
16-03-2012, 11:55 PM
Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ
Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng
Vẫn in đậm bóng hình ...ai đấy ♥

Sayuri_chan
03-04-2012, 11:04 PM
Từng được khuyên: Để đến được cái đích mà em mong muốn, việc em đi với tốc độ bao nhiêu không quan trọng, mà điều quan trọng là em chọn đi theo hướng nào. Em có thể khởi động nhanh, có thể khởi động chậm, cũng có thể đi chậm, có thể đi nhanh, nhưng nếu em muốn đi về phương Nam mà em lại khởi hành theo hướng Bắc thì em sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới đến nơi, hoặc thậm chí là lãng phí cả một hành trình vô ích!
Có phải vì thế mình đi đâu cũng mang theo la bàn? nhưng sao vẫn bị lạc đường hoài...

Sayuri_chan
06-04-2012, 12:03 AM
Có những người luôn làm cho người khác phải khó chịu vì cách họ biểu hiện ra.
Có những người luôn luôn giữ trong mình sự ghen tỵ và đố kỵ, sẵn sàng làm hỏng việc của người khác vì không muốn người khác hơn mình.
Có những người luôn luôn hèn nhát sợ mình thiệt thòi
Có những người giả dối và toàn triết lý những điều nghe thật ngứa tai <-- Perhaps it's me?

Sayuri_chan
07-04-2012, 10:32 PM
Cuộc sống như một tổ ong, khi vào cùng một cửa nhưng lại sống ở những ngăn khác nhau. Ai cũng muốn cái ngăn của mình tươm tất hạnh phúc, nhưng do sự ganh tị, do mặc cảm tự ti của chính bản thân, khiến cho cái ngăn kia trở thành một cái nhà tù...

Sayuri_chan
17-04-2012, 11:09 PM
Đã là yêu thương, thì dù cho kim đồng hồ có quay bao nhiêu vòng, thì vẫn sẽ mãi là yêu thương...

Sayuri_chan
22-04-2012, 11:47 AM
Bỗng nhiên chợt nhận ra mình không còn là teen girl nữa, những cách xử sự phải nhớn dần!
Và mình không còn buồn vì mình đã qua cái tuổi ấy!

Sayuri_chan
25-04-2012, 01:07 AM
Tháng 4 về ngang ngõ
Trắng những giọt mưa sa,
Từng hạt bong bóng vỡ
Niềm cô đơn trộn hoà...

Sayuri_chan
05-05-2012, 12:57 AM
Bạn bè cũng như tiền vậy ..
Có tờ thật ..
Có tờ giả ..
Có tờ rách ..
Có tờ lành ..
.
.
.
Tiếc rằng mình không phải máy soi tiền nên không thể biết được...

Sayuri_chan
11-05-2012, 12:40 AM
Có ngốc khôg...
Khi...
Cứ phải chờ đợi 1 người...
Suy nghĩ về 1 người
Lo lắng cho 1 người...
Không phải là của mình...
Không bao giờ thuộc về mình...

maxttien
14-05-2012, 10:30 AM
Toán học
Cây bút chì
Vẽ bức tranh thế giới
Liệu những phép toán có hiểu
Suy nghĩ của tôi
kẻ cô đơn bên bàn phím:67-tired:

maxttien
16-05-2012, 11:44 PM
Đôi chân tôi đã mỏi
Nhưng trái tim của tôi mách bảo
hãy cứ bước đi
biết làm sao đây
phải bước tiếp thôi:nono::run:

maxttien
19-05-2012, 12:23 AM
căn phòng tối
tôi nhốt mình
Những ngón tay tôi
mở khung của sổ nhìn cả thế giới

maxttien
19-05-2012, 11:53 AM
Bay lên đi, bay lên đi.
Như cơn giông
Tràn qua sa mạc nóng bỏng
Tâm trí tôi
Nhảy lên đi
Như những con sóng
xô đẩy chiếc thuyền
Gào thét giữa biển khơi
Và đuổi theo những cánh hải âu.
Trái tim tôi.

maxttien
19-05-2012, 06:39 PM
Buổi chiều sau cơn mưa
Những đám mấy buồn ảm đạm
Trôi đi, trôi đi
Màu hồng phía chân trời
Bóng đêm đang về

Sayuri_chan
19-05-2012, 11:19 PM
4 QUY TẮC TÂM LINH CỦA NGƯỜI ẤN ĐỘ

1. Quy tắc đầu tiên: "Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp"

Điều này có nghĩa rằng không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, gặp gỡ đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại. Vì vậy, hãy tôn trọng và coi trọng những người mà chúng ta gặp gỡ!

2. Quy tắc thứ hai: "Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra"

Không có điều gì tuyệt đối, không có điều gì chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất.

Không có: "Nếu như tôi đã làm điều đó khác đi..., thì nó hẳn đã khác đi. "

Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta có thêm bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngã của chúng ta.

3. Quy tắc thứ ba: "Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm"

Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn.
Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.

4. Quy tắc thứ tư: "Những gì đã qua, cho qua"

Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình.

Tôi nghĩ là không phải là tình cờ mà bạn đang đọc những dòng này.
Nếu bài viết này đánh động tâm hồn bạn, đó là bởi vì bạn đáp ứng được những yêu cầu và hiểu rằng không một bông tuyết nào lại tình cờ rơi xuống sai chỗ cả.

Hãy đối xử tốt với chính bản thân bạn!
Hãy yêu thương với tất cả tâm hồn bạn!
Hãy luôn hạnh phúc!



= Nhận từ một người bạn =

maxttien
19-05-2012, 11:33 PM
lặng lẽ âm trầm
như giọt nước thấm sâu vào đá
lơ lửng, bồng bềnh
như hạt bụi say trong gió
Tâm hồn tôi
Dường như trên
mặt hồ tĩnh lặng

Sayuri_chan
22-05-2012, 08:13 AM
Sáng chớm lạnh rút mình vào chăn ấm

Tia nắng nào lấm tấm sương mai...

maxttien
24-05-2012, 12:11 AM
Những Vì sao
Mây trời đã che lấp
Đôi mắt lạnh
Ướt sũng nỗi buồn.
Niềm vui
Tan chảy theo những hạt mưa

Sayuri_chan
14-06-2012, 12:11 AM
Ai về Phú Thọ quê tôi
Dừng chân ngắm cảnh vùng đồi chè xanh
Giọt sương sáng bỗng long lanh
Có bàn tay chị, tay anh hái chè ^^

Sayuri_chan
15-06-2012, 12:20 AM
♥ Đôi lúc :
• Tớ ngồi một mình...
• Với những dòng suy nghĩ thật vu vơ không hồi kết...
• Với những dòng tâm trạng không biết có thể chia sẻ cùng ai...

Sayuri_chan
16-06-2012, 11:12 PM
Mùa thi đại học năm nay cũng giống hệt như mùa thi đại học của chị 9 năm về trước!
Vẫn những ô cửa sổ sáng đến khuya, vẫn những bài học ấy, những phép tính ấy, vẫn màu hoa phượng đỏ ngợp trời, cơn gió buổi trưa hè, sự im lặng của đêm...
Giọt mồ hôi chảy trong đêm mằn mặn, cái nóng tháng 6....
Tất cả vẫn vậy, và sự quyết tâm còn mạnh mẽ hơn trước! Chị thấu hiểu!

izumin
06-07-2012, 01:21 PM
trước đây trông chờ khoảng thời gian nay bao nhiêu thì bây giờ chán ghét nó bấy nhiêu
dẫu biết chẳng còn hi vọng nhưng bản thân lại không ngừng mong chờ
mong cái gì, chờ cái gì...chả biết! mày điên rồi~~
giờ không học lại cảm thấy thiếu thiếu, đi qua đi lại cả ngày chả biết làm gì
cảm giác này trước kia không đến? nếu đến chỉ 1 chút thôi thì có lẽ.....

Sayuri_chan
13-07-2012, 11:02 PM
Mình ghét những người già cứ hay tỏ ra mình hiểu biết, từng trải, hiểu đời.... Có thể trên một khía cạnh nào đó thì con đường trước kia và con đường bây giờ hao hao giống nhau, nhưng họ cũng nên nhớ rằng suy nghĩ của họ là suy nghĩ của thế hệ trước. Thế hệ trước là kinh nghiệm nhưng không có nghĩa là áp đặt của thế hệ sau!

Sayuri_chan
21-07-2012, 09:10 AM
Phong cách làm việc của người Nhật:
"Nếu 1 người làm được, mình cũng phải làm được. Nếu không ai làm được,mình phải là người đầu tiên."

Phong cách làm việc của người VN:
"Nếu 1 người làm được, để thằng đó làm. Nếu không ai làm được, chắc chắn mình cũng không làm được."

Sayuri_chan
05-08-2012, 03:07 PM
Khi bạn thích một ai đó, nó cũng có thể coi là một sự đầu tư về mặt cảm xúc.

Nhưng câu hỏi là: Liệu bạn có đang đầu tư đúng chỗ hay không?

Để chắc chắn rằng bạn đang không phí phạm cảm xúc của mình,
có lẽ cũng nên xem qua cái ngân hàng mà bạn vừa quyết định trao gửi trái tim của mình vào trong đó.

Đó có thể là một anh chàng như thế nào đây?...

Sayuri_chan
06-08-2012, 11:27 PM
Thuyền ơi có nhớ bến chăng, bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền...

Rằng thì là mà thuyền cũng muốn cập bến lắm nhưng lại là người xấu khó tính nên gặp bến nào nó cũng lắc đầu chỉ tay bảo đi đi.

Em thích cái cảm giác có thể tự nhủ "Dừng ở đây được rồi".

Em thích cái cảm giác hài lòng với tất cả mọi thứ, thứ tốt và thứ chưa tốt, thứ hay ho và thứ lãng xẹt (đôi khi với em thì vẫn cứ đáng yêu như thường).

Giống như là đi một chuyến thật dài, rồi tìm được một chỗ đến. Xong rồi sau đó đi tiếp để ngắm khung cảnh đâu đó nhưng sẽ quay về cái trạm đó. Biết rằng cái trạm đó ở đó và không dời đi đâu hết là một cảm giác thật dễ chịu.

Hãy nhỏ bé mãi nhé!

Hãy đáng yêu mãi nhé!

Sayuri_chan
07-08-2012, 11:53 PM
Đường tiệm cận

Đừng là đường cắt nhau
Gặp một ngày chia tay Vĩnh viễn

Đừng là đường song song
Khoảng cách suốt đời
không lời ước hẹn

Xin làm đường tiệm cận
Mỗi ngày một gần thêm

Rồi một chiều giông bão sẽ lặng im
Nơi vô tận
Thuyền hai ta Hòa một

Ai có biết đâu
Anh có biết đâu
Một khoảng trống
Kiêu sa
Đơn độc
Vẫn lạnh lùng len lỏi
Giữa Tim nhau ...

Sayuri_chan
10-08-2012, 12:20 AM
Đến bây giờ thật lòng tớ không phải không muốn mở lòng với ấy, mà nói thật với ấy là tự bản thân ấy không đủ chân thành để mà tớ mở lòng được. Suy ra cái gì đã như thế rồi cứ để nó như thế có gì mà phải thay đổi? Chúng ta sống ở hai thế giới khác nhau, đi hai con đường khác nhau, chẳng qua gặp ở một ngã tư nào đó mà thôi nhỉ???! Tớ muốn như thế để khỏi có sự phiền lụy nào cho cả hai cả!

Sayuri_chan
11-08-2012, 01:25 AM
Người vá trời lấp bể
Kẻ đắp lũy xây thành
Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh!

Sayuri_chan
12-08-2012, 02:13 PM
Con gái.
Nếu chỉ nhìn bên ngoài đẹp thì cũng giống như nhìn lớp sơn cửa đẹp.
Khi ta bước vào trong cánh cửa thì đó mới là giá trị thật sự.
Trong cuộc sống phải may mắn lắm mới tìm được người hiểu mình, khó như tìm kim đáy bể vậy.
Do đó, nếu không tìm ra thì...đành nhắm mắt mà lấy gái đẹp :40-pu:

Sayuri_chan
14-08-2012, 10:13 AM
Tình yêu trải tấm toan trắng
Chờ ta với một hộp màu
Trái tim thành một cây cọ
Chúng mình bắt đầu từ đâu?

Sayuri_chan
19-08-2012, 12:57 AM
• Có những status viết trong lúc nóng giận nhất thời.

• Có những status viết vội viết vàng chỉ để ai đó đọc được

• Có những status viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết và chả bao giờ được đăng lên...

• Có những status tưởng như vô ý,nhưng lại cố tình - ngỡ cố tình mà thật ra chỉ là... cố chứng tỏ một điều gì đó!

• Vì thế, đừng bao giờ nghĩ rằng bạn hiểu tôi, chỉ qua những cái status!!!

Sayuri_chan
30-08-2012, 12:26 AM
Vừa mở cửa sổ. Trăng sáng và đẹp quá. Muốn được nắm tay người yêu đi dạo chỗ nào thoáng thoáng 1 tý, ngắm trăng, hóng mát... Nhưng tất cả dường như xa xỉ trong lúc này. Quá nhiều việc phải làm, công việc cứ cuốn mình xa dần những ước muốn nhỏ nhoi và bình thường nhất. Lâu rồi không dạo phố, lâu rồi không đi ăn kem, lâu rồi không tụ tập bạn bè nhậu nhẹt, tám chuyện.... Sợ....

Sayuri_chan
01-09-2012, 10:28 AM
Em muốn...
........................Bên anh những ngày mưa...
Yêu anh...những ngày nắng...
...Nhớ anh những ngày gió...
Và nắm tay anh...những ngày cô đơn...

Sayuri_chan
08-09-2012, 01:19 AM
Sự khác biệt giữa “ế” và “độc thân”

Nhiều bạn lúc nào cũng than thở rằng mình “ế”, nhưng vẫn có bạn vẫn luôn vui "phơi phới" dù chưa có mảnh tình vắt vai nào. Sự khác biệt của họ là gì?
Ế ở đây chỉ những cô nàng/anh chàng muốn nhanh chóng có người yêu, không hài lòng về việc mãi chỉ có một mình. Còn độc thân chỉ những người thoải mái hơn, biết chờ đợi tình yêu thích hợp đến với mình. Hãy xem những điều khác biệt giữa người "ế" và người "độc thân" nhé!

Người “độc thân vui tính” biết cách sử dụng thời gian hơn

Người ế: Hay than vãn đủ điều và chỉ ngồi yên một chỗ vì “không có tình yêu thì không có động lực làm bất cứ điều gì”. Và thế là họ… ăn nhiều để tăng cân, bỏ mặc nhan sắc của bản thân, ngồi yên một chỗ và lại tiếp tục điệp khúc: “Tại sao tôi vẫn chưa tìm được một nửa?”

Người độc thân vui tính: Biết cách quên đi sự cô đơn bằng cách tự tạo cho mình một thời gian biểu hợp lí, năng động. Họ sẽ chăm sóc sắc đẹp, tìm kiếm cơ hội việc làm, theo đuổi những sở thích, những lớp học hay ho để thêm yêu đời. Ngoài ra, họ còn thích kết bạn và tận dụng mọi cơ hội để được ra ngoài.

Ế - lúng túng, độc thân – tự tin

Người ế: Có hai kiểu. Thứ nhất, gặp người khác giới, họ thường ngại và cư xử vụng về khi tình cảm vừa chớm nở. Thứ hai, họ quá bạo dạn và tấn công dồn dập bất kể đối phương có thích hay không. Vì khao khát tình cảm nên họ không thể kiểm soát được lí trí của mình. Và thế là thất bại chồng lên thất bại.

Người độc thân: Luôn tâm niệm “let it be”. Họ không cần trông mong một tình yêu chớp nhoáng. Họ để mọi thứ diễn biến tự nhiên, chậm rãi, lặng thầm. Họ biết rằng, khi tình yêu đến, có muốn “trì hoãn” cũng không được, và ngược lại, khi người ta không yêu mình thì cố níu kéo cũng vậy.

Chênh lệch về… "độ ganh tị"

Người ế: Rất ghét những người cùng giới… đẹp hơn mình, giỏi hơn mình, có tài hơn mình. Khi thấy “người trong mộng” khen về ai đó, người ế bắt đầu tức giận và tìm mọi cách “dìm hàng” đối thủ, chỉ mong lấy lòng “người trong mộng” của mình. Người ế quên rằng, điều này vô cùng mất hình tượng.

Người độc thân: Luôn công nhận các giá trị của bạn cùng giới. Người độc thân ý thức được cái tôi của riêng mình và biết cách thể hiện những mặt tốt của bản thân, thay vì quan sát người khác để rồi “thì thầm to nhỏ”.

“Độc thân” luôn có nhiều cơ hội

Người ế: Luôn cố gắng giành giật những gì không phải của mình. Họ tìm mọi cách để chinh phục ai đó, nhưng rồi cũng sẵn sàng đạp đổ nếu bị tổn thương. Điều này khiến cho những người khác giới cảm thấy dè dặt trước họ.

Người độc thân: Chính vì tính tình thờ ơ lạnh lùng, biết yêu bản thân mình trước, nên những người độc thân luôn có những cơ hội rất tình cờ. Có thể họ được người khác để ý từ lâu, hoặc trong một bữa tiệc vô tình được người khác xin số điện thoại – điều họ chẳng mong đợi. Vì họ “let it be” nên mọi thứ đều tự nhiên nhất, không cưỡng cầu.

Người độc thân luôn vui vẻ hơn người "ế"

Người ế: Ỉ ôi cả ngày, "than thân trách phận" và luôn tìm mọi cách để có một ai đó bên mình, dễ dẫn đến mù quáng.

Người độc thân: Độc thân đối với họ có nghĩa là có "khoảng trời tự do", họ luôn vui vẻ vì chẳng có một áp lực nào về việc phải kiếm một ai đó để yêu, họ không hề "hốt" khi trong đám bạn, họ là người duy chất chưa có "nửa kia". Vì họ biết, họ sẽ chờ một người thích hợp nhất với họ cho một tình yêu bền vững.

“Ế” và “độc thân” đều ám chỉ tình trạng chưa có người yêu. Ế là cách bạn làm mình thêm lo lắng, còn nếu bạn hài lòng với bản thân mình bạn sẽ "độc thân" rất vui vẻ, "vui vẻ đi rồi tình yêu sẽ đến"!


^blog sister^

Sayuri_chan
12-09-2012, 10:57 PM
Thu về trên khắp phố phường Hà Nội... Gió thu len lỏi qua từng góc phố, từng đại lộ và cả những ngõ nhỏ thân yêu... Sắc thu đang dần nhuộm vàng từng kẽ lá... và những kỉ niệm xưa cũng thi nhau giũ bỏ lớp áo rêu phong cùng mùa thu theo về... Tất cả bỗng như còn mới nguyên... mới hơn cả phần triệu của giây đồng hồ cuối cùng vừa mới trôi qua vậy...

Sayuri_chan
29-09-2012, 02:55 AM
Hic, khi gần nhau thì toàn cãi nhau mấy chuyện vớ vẩn, giờ muốn cãi nhau cũng chẳng được...
Lúc mệt, chẳng có ai bóp vai cho.
Lúc ho, chẳng có ai mang kẹo ngậm đến.
Lúc ốm, lại chẳng được quan tâm...

Sayuri_chan
30-09-2012, 10:24 AM
Sai lầm nghiêm trọng của hầu hết người Việt là
Nghe một nửa
Hiểu một phần tư
Và ...........
Kể gấp đôi :))

Sayuri_chan
01-11-2012, 11:37 PM
Khi chôn sâu cảm xúc nào đó quá lâu, đến một thời điểm nào đó, người ta trở nên uể oải, không còn muốn bộc lộ hay làm cho nó sống lại nữa... Hoặc có thể là không đủ sức... Và dù trong sâu thẳm tâm hồn người ta, nó vẫn cháy, vẫn sống, vẫn run lên và thổn thức mỗi khi khẽ chạm... Nhưng vì sự chôn chặt quá lâu ấy... nó, bỗng trở nên như chưa hề tồn tại...

Sayuri_chan
02-12-2012, 12:40 AM
Kỳ thật cũng chẳng phải nghĩ chuyện gì cao thâm, toàn chuyện đã nghĩ mãi rồi. Rất nhiều người đều khuyên nhủ cô, đừng có soi xét quá, đã trưởng thành rồi, vậy mà một lần yêu đương cũng không có. Cô luôn miệng nói không biết.
Không phải soi xét, chẳng qua muốn chờ một chút, chờ người đó đến. Không cần giàu có, không cần đẹp trai, chỉ cần hai người ở bên nhau cảm thấy ấm áp, bình yên, mãi mãi không rời là được. Mặc dù hơi ấu trĩ, cô vẫn cố chấp tin rằng, khi người đó đến, cô nhất định sẽ biết được người đó là của cô… Cho nên, trước khi người đó xuất hiện, cô không muốn miễn cưỡng, không muốn tạm bợ. Cô không muốn vì dư luận hiện tại hoặc vì áp lực tuổi tác mà cố lựa chọn, lỡ đến khi người đó xuất hiện, cô chỉ có thể tiếc nuối mà nói "Thật xin lỗi, em không chờ được anh."

Không thể không đợi được liền từ bỏ như thế.

Cô thường có những ảo tưởng rất ngu ngốc, một ngày nào đó, người ấy sẽ mỉm cười đứng trước mặt cô, sau đó cô sẽ nói cho người ta biết: "Em chờ anh lâu rồi, sao bây giờ anh mới đến" :)

Sayuri_chan
09-12-2012, 02:22 PM
Cuộc sống khó lòng nào có được tất cả mọi thứ đều tốt đẹp và hoàn hảo, được cái nọ thường lại phải hi sinh cái kia, vấn đề là ta biết nên hi sinh cái gì và bằng lòng với cái gì để thấy như thế là vừa đủ. Hạnh phúc, âu cũng là cảm giác hài lòng và vừa đủ với cuộc sống của chính mình mà thôi. Không phải suy nghĩ và trăn trở quá nhiều, có được những giấc ngủ bình yên và những tiếng cười mỗi sớm mai thức giấc - Thế là ta đã hạnh phúc lắm rồi.

Fri3ng3R
10-12-2012, 10:37 AM
Vô Nam nhậu đê bạn hiền! :D

Sayuri_chan
02-01-2013, 10:53 AM
Nếu bão tố có thật sự đi qua cuộc đời này chỉ trong một đêm, chẳng phải khoảnh khắc bình minh trong suy nghĩ của ta là đẹp nhất?