PDA

View Full Version : [2010][M][JPN - Fansub] Kokuhaku - Lời thú nhận - có Matsu Takako + bé Mana Ashida (trong Mother) nhé | SD + HD



aopisi
05-01-2013, 01:11 AM
*Đã re-up link 6/1/21. Nếu links hỏng xin liên lạc HH (https://japanest.com/forum/member.php?u=39080) để re-up.*

"Những người yếu đuối sẽ luôn đánh những kẻ yếu đuối hơn họ"
"Tôi đã trải nghiệm đủ rồi, và đây là tháng cuối cùng của tôi với tư cách giáo viên"
"Manami bị giết bởi học sinh của lớp này"
Những lời thú tội, những hành động trả thù, những hoang mang ảo tưởng. Suy cho cùng, chỉ là chuỗi luân hồi nạn nhân trở thành thủ phạm rồi lại trở thành nạn nhân, là những hành động điên rồ kỳ quặc trả thù cuộc đời của những con người bị bỏ rơi cô đơn trong cuộc sống. Màu sắc u ám, những cái nhìn vô hồn, và phông nền màu đen toát lên sự đau thương và bế tắc của bộ phim, nhưng phần nào bạn có thể thấy sự cô đơn của chính mình trong đó.

JPN xin gửi đến các bạn bộ phim Kokuhaku - Lời thú nhận - một bộ phim cực kì phong cách Nhật Bản :P


https://manazuru.files.wordpress.com/2021/01/kokuhaku.jpg

Download


Mega (https://mega.nz/file/VnYR0CZC#H3PC9qsfv4exYlcmucxAdBGfj7ZFTQu9kGYMYICxO fg)
Pass để giải nén: thutoi2010

File size: 1.50 GiB
Thời lượng: 1h 46'
Nominal bit rate: 1880 kb/s
Phân giải: 1280 x 720
Display aspect ratio: 16:9

Thông tin film:
Tên: Kokuhaku - Confessions - Lời tự thú
Năm sản xuất: 2010
Diễn viên: Takako Matsu, Yukito Nishi, Ashida Mana
Rating: 7.8/10 (IMDB), 80% (Rotten Tomato)

Staff
Leader: aopisi
Trans: wilduck_911
Type: seiranchan
Edit&Encode: HH
Graphic: Sữa Chua

Project này là seiranchan nằng nặc đòi làm, h làm xong rùi chả bít ran-chan có còn vào JPN nữa hem :P

Chúc các bạn xem film vui vẻ :P

pmooyhm
06-01-2013, 07:41 PM
phim này đã coi rồi, có ý nghĩa nhưng có chút 18+
coi cái này dễ ám ảnh ghê

vivienthiem27
08-01-2013, 07:56 PM
Tôi xem Kokuhaku chắc cũng gần 2 năm, từ đó đến nay tôi đã xem nó 2 lần, và lần đầu thì đã rất sốc, xem tới lần thứ hai cũng còn sốc. Đây có thể là 1 trong những phim điện ảnh Nhật tôi thấy ấn tượng nhất. Lúc tôi xem Kokuhaku tôi vẫn chưa thật sự quan tâm nhiều tới phim Nhật nên tôi đã có cảm xúc rất mạnh; và nó cũng là 1 trong những phim làm tôi thật sự quan tâm đến phim Nhật. Từ đó đến nay xem cũng không ít phim điện ảnh Nhật khác thì phải công nhận Kokuhaku rất đậm chất Nhật.
Chắc cũng không ít người biết đến Kokuhaku rồi. Nó cũng nổi tiếng khi là 1 trong 10 phim nước ngoài tranh giải Oscar, khi công chiếu ở Nhật cũng rất ăn khách. Tôi không nhớ lý do chính xác vì sao tôi biết đến Kokuhaku rồi xem nó. Tôi nhớ có lẽ lúc đó tôi đang tìm mấy phim đoạt giải Oscar xem rồi tình cờ biết tới nó.Tới bây giờ tôi vẫn nghĩ nếu Kokuhaku giành giải Oscar năm đó thì cũng không có gì lạ, rất xứng đáng. Nhưng cũng dễ khi nó không giành giải, vì chỉ cần thử đặt mình vào mấy ông giám khảo của Viện Hàn Lâm đó chắc cũng không dám chọn Kokuhaku. Nó cũng làm tôi liên tưởng đến trường hợp của The Reader vậy. Bây giờ tôi hầu như chỉ xem phim Nhật, nhưng đôi lúc tôi cũng còn sợ cái cách họ phơi bày sự tàn nhẫn của cuộc sống còn khốc liệt hơn cả đời thực. Bởi vậy tôi cũng không dám nói rằng mình thích phim này. Dù tôi có thể tin rằng đây là 1 phim xuất sắc và rất đáng xem. Từ đạo diễn, kịch bản, quay phim, ánh sáng, âm nhạc, diễn xuất… đều không chê được. Kokuhaku cũng giúp tôi nghe nhạc của Radiohead trong 1 thời gian. Thật sự tôi phục ông đạo diễn lắm, nếu tôi nhớ không lầm thì ông ấy cũng là đạo diễn phim Kamikaze Girls; 2 phim với đề tài khác xa nhau nhưng đều rất hay.
Xem lần đầu tôi không chú ý nhiều đến Takako Matsu mà toàn chú ý tới mấy đứa học sinh; lần đó quả thật phục với mấy diễn viên nhí của Nhật thật sự. Lần này thì còn biết thì ra trong phim có bé Ashida Mân nữa. Sau này xem mấy phim Takako Matsu đóng với Kimura Takuya mười, mười mấy năm trước rồi nghĩ lại diễn xuất của cô này trong Kokuhaku mới hiểu hơn tại sao đạo diễn lại chọn cô đóng vai quan trọng đó.
Không thể tránh khỏi suy nghĩ thật sự Nhật rất giỏi làm những phim với gam màu tối như thế. Thường những cái gọi là buồn sẽ chứa những điều sâu sắc. Mỗi người xem sẽ có những cách nghĩ riêng. Tôi nghĩ không ít người xem phim này xong thậm chí còn thấy bi quan về cuộc sống hơn. Chắc ai xem rồi cũng thấy 1 chút đau chứ, 2 lần xem đều có cảm giác khó chịu gì đó không giải thích được, tôi đã ước gì mình có thể khóc thì đỡ biết mấy. Thế mới biết có rất nhiều phim điện ảnh Nhật rất khó xem. Không lạ gì ở Việt Nam ít người xem phim Nhật, hiếm khi thấy rạp chiếu phim nhập phim Nhật về; tôi bỏ qua cái chuyện bản quyền gì đó đi. Hầu hết nhiều người khi nghĩ về phim điện ảnh (phim lẻ chiếu rạp đó), đa số đều nghĩ đến Hollywood, gần đây thì có Bollywood cũng nổi. Nhưng đứng nhất nhì liệu có quan trọng gì; miễn tạo chỗ đứng và bản sắc riêng là được.
Nói chung Kokuhaku luôn có 1 ý nghĩa đặc biệt với tôi mà tôi khó có thể quên nó. Tôi vẫn muốn 1 lúc nào đó mình sẽ xem lại nó 1 lần nữa. Tôi đã tải phim này nhiều lần để tìm được bản đẹp, vẫn còn lưu trong máy tính tới giờ.

khanhsonkq1
08-01-2013, 11:20 PM
Ah phim này hồi trc có xem giới thiệu
Ko có cảnh máu me ghê lắm
Nhưng mạch phim cứ ám ảnh sao đó :mms051:
Rất đáng xem

EmmChristopher
10-01-2013, 04:08 PM
bộ này coi cực hay ấy
:x cám ơn mọi người nhé, đã có bản HD rồi
xem bộ này hiểu thế nào là nghệ thuật trả thù
bộ này cũng có nhiều hình ảnh ý nghĩa nữa :x
mình thích cái cảnh hình dáng của 2 người được chiếc gương cầu lồi (hãy lõm gì đó) phản chiếu, , hình ảnh càng méo mó và biến dạng thì cái cách họ biểu hiện ra bên ngoài và con người bên trong của họ là khác xa nhau.

lanphuongbeou02
12-01-2013, 01:35 PM
mình chưa xem phìm nè, cơ mà xem trailer có vẻ hấp dẫn, xem thử xem sao!!!
Thank u subteam nhìu nhá:mms040:

HH
14-01-2013, 11:38 AM
Phim này nhớ nhất là cảnh cuối quay ngược lại kim đồng hồ, thằng bé tưởng tượng ra gương mặt mẹ nó, quay montage rất ấn tượng ^^ Ấn tượng nhất là hình ảnh mặt bà mẹ nửa cháy nửa buồn rầu nhìn nó - mà thật ra đó cũng là nó tưởng tượng, còn bà mẹ ra sao thì chẳng ai biết.

Với lại mắc cười khúc bà mẹ Nao khen con "chăm học này, tập thể dục này", nó thì nhanh nhẩu tiếp lời "giết người này" :)) Mà giờ mới để ý là phim này cho hai đứa đó giết con của bà mẹ thì bà mẹ ấy khiến cả hai đứa đó giết mẹ của nó 8-|

Nhưng dù sao chuyện Nao giết người mình thấy nó rất "phim" và không thuyết phục :)

maxttien
14-01-2013, 12:29 PM
Thực sự mà nói thì bộ phim này có cảnh quay rất đẹp, nhưng mà lại không cảm thấy hứng thú bằng cảnh quay thô kệch của All about lily chou chou.
Không biết có phải do phần âm nhạc của All about lily chou chou quá ấn tượng với mình hay không

longnthsai
24-01-2013, 01:46 AM
đọc qua nội dung của bạn vivienthiem27 nghe có vẻ ám ảnh quá... :ss
nhưng chốt lại phim hay... phải tải về xem ngay mới được :)

Joeh
09-02-2013, 03:59 AM
Chắc cô giáo ko đặt bom thật đâu nhỉ, hình ảnh cháy nổ là do trong đầu cậu kia liên tưởng tới cảnh đó hay sao ấy. Nếu như vụ tiêm máu vào sữa ko thành vì đc a chồng khuyên nhủ thì chẳng có lí do gì lại đem bom đến để lấy mạng người vô tội. Câu nói "đùa thôi mà" chắc hàm ý như vậy, mục đích chính vẫn là răn đe, tạo sự hoang mang, dằn vặt với những lỗi lầm bọn nó gây ra. Trả thù như thế còn thâm độc hơn là lấy đi mạng người, vừa đc nguôi ngoai phần nào mà chả bị luật pháp rờ tới :-"

HH
09-02-2013, 05:42 AM
@Joeh: vấn đề này mình cũng đã suy nghĩ nhiều khi xem phim, vì mình thích cảnh quay ngược thời gian đó nhất phim ^^ Nếu hợp lý thì như bạn nói - hành hạ khiến chúng hoang mang chứ không thực sự "gây ra" cái gì cả là logic nhất, nhưng mình đã phân vân không biết đạo diễn có làm theo motif, hai đứa đó đã giết con của cô Yuuko nên cô khiến chúng phải chính tay - dù là gián tiếp hay trực tiếp - giết chết mẹ mình, kiểu như một kiểu trả thù cao tay hơn tội ác ban đầu nhiều?

Cũng có thể đạo diễn muốn để người xem tự suy nghĩ. Nhưng với mình thì dù là lý do gì cũng không thể sát hại người vô tội như thế, thế thì chẳng còn ranh giới gì giữa "trả thù" và mất hết nhân tính cả :)) Và vì thế nên mình muốn nghĩ là cô ấy không giết bà mẹ :D

Joeh
09-02-2013, 06:52 AM
Nhìn chung thì chả động tay động chân gì nhiều nhưng với lời lẽ đầy ẩn ý mà có thể thao túng đc như thế là quá tài tình. Thắc mắc là virus có lây qua ăn uống đâu, trừ khi chảy máu chân răng hoặc lở miệng còn lại khả năng bị ko cao. Bọn học trò có thể ngờ nghệch (lúc bằng tuổi nó mình cũng nghĩ thế :))) nhưng cô Yuko cũng ngô nghê ko kém ? Bằng chứng là dự định sẽ trả thù bằng cách này, ko lẽ cô cũng ko biết =.=
À có khả năng là có biết nhưng tính đâm thẳng cho lây luôn, cái này hơi ác, cũng phù hợp với tâm trạng giận dữ lúc đó

HH
09-02-2013, 08:59 AM
Ừ đúng, lúc coi phim cũng thắc mắc cái vụ này, cho dù cổ có đổ máu vào thật thì cũng có lây đâu, thậm chí khả năng lây qua đường xxx cũng không phải là 100% nữa chứ đừng nói lây qua đường ăn uống @_@ Mà tụi nhỏ này đang ở thời nào vậy, 2010 hay 1988? @_@ Nếu mình là tụi nó mình sẽ ngay lập tức Google (cho rằng cỡ tuổi đó chưa được học vi sinh/tính chất lây lan của HIV đi) xem cô có nói thật không :)) thường khi đối đầu với cái chết ai cũng sẽ tìm mọi cách để tự trấn an rằng mình sẽ không chết, vậy mà mấy đứa này lại tin thản nhiên và bất lực như vậy?? Thằng bé Nao ngốc nghếch không nói, cỡ bạn Shuya phát minh được tùm lum thứ như vậy mà cũng không biết và không đi Google --> không logic :))

vạn lý độc hành
11-02-2013, 08:31 PM
Mới xem trên imdb, điểm bây giờ còn 7.7 thôi. Nhưng số này cũng khá rồi.

Phim ám ảnh. Dù bản thân mình xem thể loại dark không ít chút nào nhưng coi xong vẫn thấy rờn rợn. Lúc đó mới xem Minna Hitori của Matsu Takako, nhìn trong phim với PV cứ như hai người khác nhau vậy. Còn đoạn kết, mình không nghĩ có thể gọi là "răn đe". Là cô giáo thì sao? Cũng vẫn là mẹ. Cô Moriguchi gián tiếp khiến cho Naoki giết mẹ mình thì liệu có nương tay với Shuya không? Một trò đùa, một bài học, rồi Shuya vẫn có mẹ, vẫn có cơ hội để làm lại?

Còn chuyện sữa HIV thì không biết là lỗi kịch bản hay thế nào nhưng tâm lý con người mà, giống như xã hội bây giờ ai không biết HIV chỉ lây qua 3 đường nhưng mấy người có thể thoải mái tâm lý sống cùng, học cùng với một người mắc bệnh? Huống chi mấy đứa học sinh trong phim cũng có lớn gì. Shuya thông minh nhưng đâu có nghĩa là cậu ta tránh được tâm lý "vạn nhất...". Đầy người ngày ngày tiếp xúc với khoa học kỹ thuật mà vẫn tin là có ma đó thôi :aha:

Ps: Cho mình hỏi, các bạn chỉ up host này thôi hay còn up MF? Host này mạng mình rớt thảm quá, nếu không up MF chắc chỉ down SD về trữ thôi ==

HH
12-02-2013, 10:24 AM
Mình sẽ up lên MU, MU hiện giờ down tốt ^^

Part 1 (https://mega.co.nz/#!LEVhUQiY) - key: d4aXziS6FN8SYspqkYFHGiC5W2JfbwslKX4ISorFgMk
Part 2 (https://mega.co.nz/#!nI8SwbIS) - key: UeyEj1_9wBs7lHTNw0QQsAU8wZpR6ZrvSvaqBJSqenY

dinh_bao2511
17-02-2013, 05:15 PM
các bạn coi ko kĩ à, thằng Shuya nó đùa chứ nó có sợ cái vụ HIV đâu, còn thằng Nao thì ngu rồi ko nói. Lũ trong lớp xét thấy dù có biết thằng Shuya bị lây hay ko nó cũng sẽ ăn hiếp, mọi sự việc diễn ra sau đó đều đã dc bà cô đề cập trong tiết dạy cuối cùng. Còn lúc thằng Shuya phản công thì đương nhiên lũ đó sẽ sợ, vì thằng này ai biết dc nó sẽ làm trò gì ?

qmikan
31-03-2013, 12:46 AM
Đọc giới thiệu thấy ghê ghê tại đang ở 1 mình,nhưng cứ down về coi thử xem sao.

vinhthe88
04-04-2013, 12:03 PM
Nội dung có vẻ u ám quá nhưng kết bé Mana Ashida từ phim usagi drop nên vẫn phải xem. Tks sub team.

n_nlklinh
04-04-2013, 05:41 PM
Mình thấy phim này rất hay ah, đạo diễn sử dụng thủ pháp đan xen lời thú tội của từng nhân vật một, để cho khán giả từ từ khám phá từng mảng đen tối trong họ, trong khi nhân vật chính kh hề có bất cứ một lời nhận tội nào, cổ đặt các nhân vật buộc phải đối mặt.....Ta thấy kh có nhân vật nào ngay từ đầu đã độc ác cả, chính những suy nghĩ lệch lạc nhưng phụ huynh kh biết định hướng và quan tâm hay những nỗi đau quá khứ là phần thúc đẩy tội lỗi mội nv trong tác phẩm:big_ love:.....>< Một bộ phim đáng xem dù khá nặng nề u tối:yakuza:

_TAO_
09-04-2013, 06:24 PM
Tôi nghĩ chỉ có Nhật Bản mới dựng được những bộ phim khai thác trần trụi tâm lý con người như vậy. Diễn xuất của tất cả diễn viên rất tuyệt vời. Ấn tượng nhất là đoạn cao trào cuối phim khi bối cảnh đan xen, thay đổi liên tục, cách diễn của Nishii Yukito và chị Matsu rất ám ảnh. Cảm ơn subteam đã đem đến bộ phim hay như vậy.

berry_263
12-04-2013, 04:42 PM
phim này e mún coi quá nhưng nhìn u ám sợ xem lại ám ảnh :loi:

thu.mello
30-04-2013, 07:58 PM
Các bạn nên nghe soundtrack của phim này ^^ Rất là hay đó !!!

fantasy
09-07-2013, 04:23 PM
Nhờ coi fim ĐI BÁN ƯỚC MƠ ko hiểu nên coi lại fim này cho nó hiểu. Hhahaha.

Hiname
09-07-2013, 05:21 PM
Phim này tớ xem vài lần rồi, lần 1 mình và lần với bạn. Cơ mà phải xem 1 mình mới đủ tập trung thấm hết phim :aha: Cho nên nếu bạn muốn chọn 1 bộ phim nào đó để ngồi xem cùng bạn bè thì tớ nghĩ là tránh phim này ra.

Cả phim là 1 gam màu tối, lúc đen lúc xanh đen, nội dung cũng như cái gam màu tối đấy, u ám đến cùng cực. Có nhiều phân đoạn tớ phải xem lại lần 2 mới thấm được hết.

Rất thích cách đạo diễn cho nữ chính độc thoại gần như cả đoạn đầu phim, giọng bình thản nhưng mỗi câu mỗi chữ cứ như dao găm cứa vào người ấy. Nội dung phim thực ra không đến nỗi quá chậm, nhưng giọng kể đều đều của mỗi nhân vật lại làm cho nhịp phim kéo dài ra, có cảm giác như tiếng móng tay cạ vào bảng ấy. Góc quay đẹp, có nhiều cảnh quay rất tinh tế.

Hồi xem Kokuhaku xong tớ có xem thêm Black Swan của Mĩ. 2 phim cùng về tâm lý, nhưng xem 2 phim này thấy rất rõ sự khác biệt của thể loại này giữa 2 văn hóa Đông Tây.

Nói tóm lại là phim rất hay, đề cử cho bạn nào thần kinh vững 1 chút, xem 1 mình và xem buổi tối cho có không khí ;))

langxettu
18-07-2013, 07:21 AM
Mình không thích mấy phim u ám, bắt nạt học đường của Nhật nhưng thấy phim này càng bắt nạt càng thấy vui, càng về sau càng tươi sáng. Một bộ phim quá đỉnh.

HH
18-07-2013, 07:24 AM
Mình không thích mấy phim u ám, bắt nạt học đường của Nhật nhưng thấy phim này càng bắt nạt càng thấy vui, càng về sau càng tươi sáng. Một bộ phim quá đỉnh.

Không biết một người mẹ mất con và một thằng nhóc tưởng rằng nó giết mẹ mình, một cô bé (điên) yêu một thằng (cũng điên) rồi bị giết thì tươi sáng ra sao nhỉ :-?

langxettu
18-07-2013, 07:28 AM
Ừ đúng, lúc coi phim cũng thắc mắc cái vụ này, cho dù cổ có đổ máu vào thật thì cũng có lây đâu, thậm chí khả năng lây qua đường xxx cũng không phải là 100% nữa chứ đừng nói lây qua đường ăn uống @_@ Mà tụi nhỏ này đang ở thời nào vậy, 2010 hay 1988? @_@ Nếu mình là tụi nó mình sẽ ngay lập tức Google (cho rằng cỡ tuổi đó chưa được học vi sinh/tính chất lây lan của HIV đi) xem cô có nói thật không :)) thường khi đối đầu với cái chết ai cũng sẽ tìm mọi cách để tự trấn an rằng mình sẽ không chết, vậy mà mấy đứa này lại tin thản nhiên và bất lực như vậy?? Thằng bé Nao ngốc nghếch không nói, cỡ bạn Shuya phát minh được tùm lum thứ như vậy mà cũng không biết và không đi Google --> không logic :))

Bạn thông minh kia thì bạn ấy biết thừa rồi, cười sằng sặc và còn dọa dẫm lại nữa.

Với lại bạn đừng quá đề cao thông tin. Không nói chuyện ở đây chỉ là đám trẻ ranh cấp 2 thích chơi hơn học, VN tuyên truyền vậy mà người ta còn kì thị, xa lánh người nhiễm HIV, không yên tâm khi cho con cái học cùng trẻ bị nhiễm mà. Máu bình thường không phải của mình đã thấy ghê ghê, huống gì máu nhiễm bệnh.

mongmanh
21-07-2013, 09:31 AM
tươi sáng mà, ít ra cũng thấy mình ko bị điên như nguyên cái đám điên đó :))
xong rồi còn vui mừng vì mình ko bị điên như cái đám điên nào đó ngoài đời tưởng rằng tụi nó bị điên

mình chỉ ... bị khùng

-.-

langxettu
22-07-2013, 04:31 AM
Không biết một người mẹ mất con và một thằng nhóc tưởng rằng nó giết mẹ mình, một cô bé (điên) yêu một thằng (cũng điên) rồi bị giết thì tươi sáng ra sao nhỉ :-?

Nhân và quả. Toàn phim tập trung chủ yếu vào cái "quả", nên xem thấy tâm lý thoải mái và tươi sáng hơn hầu hết những phim mà tập trung vào nhân, cuối cùng mới có quả.

kurin
24-07-2013, 12:50 PM
bạn ơi link số 1 của bản SD die rồi :(( bạn tốt bụng reup đc ko :(( máy mình ko chứa nổi dung lượng hơn 1G :crybaby:

HH
24-07-2013, 01:17 PM
bạn ơi link số 1 của bản SD die rồi :(( bạn tốt bụng reup đc ko :(( máy mình ko chứa nổi dung lượng hơn 1G :crybaby:

Mình đã update link mega ở post số 1 nhé :)

poker
06-09-2013, 01:34 AM
Thích phong cách này đây
down thôi
thks sub nhiều :big_ love:

blueskydb96
06-09-2013, 02:14 AM
Phim này không ghê lắm nhưng ám ảnh :huhu: