Suikinkutsu - Thủy Cầm Quật
Một suikinkutsu (水 琴 窟?, nghĩa là ” hang động nước koto”) là một loại đồ trang trí sân vườn Nhật Bản và thiết bị âm nhạc. Nó bao gồm một cái hũ úp ngược được chôn chìm dưới đất với 1 lỗ hổng ở đỉnh. Nước rỉ ra qua lỗ ở đỉnh vào một hồ nước nhỏ bên trong cái hũ, tạo ra âm thanh tiếng nước rơi tí tách dễ chịu vang lên trong hũ giống như tiếng quả chuông hoặc tiếng đàn tam thập lục Nhật Bản (gọi là đàn koto). Hũ thường được làm bên cạnh một bồn đá truyền thống kiểu Nhật được gọi là chōzubachi, một phần của một tsukubai để rửa tay trước nghi lễ trà đạo Nhật.
Cấu trúc truyền thống
Xây dựng một suikinkutsu khó hơn vẻ bề ngoài, bởi vì tất cả các thành phần phải được tinh chỉnh với nhau để đảm bảo âm thanh hay. Phần quan trọng nhất của suikinkutsu là bình chứa, cái hũ úp ngược bị chôn chìm dưới lòng đất. Ban đầu, những chiéc hũ chứa lúa hoặc nước được sử dụng để làm một suikinkutsu. Các hũ gốm tráng men và không tráng men đều có thể được sử dụng. Gần đây, suikinkutsu bằng kim loại cũng đã trở nên sẵn dùng vì tính thương mại. Những hũ không tráng men được xem là tốt nhất,vì bề mặt thô nhám hỗ trợ cho việc tạo thành các giọt nước, sự nhỏ giọt . Chiều cao hũ khoảng từ 30 cm đến 1 m, và đường kính từ 30 cm đến 50 cm. Các lỗ ở trên đỉnh có đường kính khoảng 2 cm. Tương tự như một quả chuông, hũ của một suikinkutsu tốt sẽ ngân vang khi được gõ vào. Một chiếc hũ tạo thành được một âm thanh hay sẽ tạo ra một suikinkutsu âm tốt. Tương tự, một cái hũ nứt, giống như một cái chuông nứt, không tạo ra được âm thanh hay.
Suikinkutsu thường được đặt trên một nền đá sỏi dưới lòng đất. Các lớp nền bên dưới hũ đôi khi được trát vữa để giữ nước, và đôi khi chỉ bao gồm đất ,ví dụ như đất sét. Các đường ống thoát nước là để đảm bảo rằng mực nước trong suikinkutsu không tăng quá cao. Đôi khi gạch men cũng được sử dụng ở hai bên của hũ. Các viên đá to cỡ nắm tay được trên phần đỉnh của suikinkutsu để che lấp hoàn toàn chiếc hũ. Theo truyền thống suikinkutsu luôn được tìm thấy gần một chōzubachi- bồn rửa tay dùng cho nghi lễ trà đạo Nhật Bản, và suikinkutsu được chôn giữa chiếc bồn đá và cái bậc đá đặt kế bên bồn . Các mẫu thiết kế và vật liệu sử dụng cho một suikinkutsu cũng rất đa dạng, thường tuỳ theo khu vực, địa phương.
Thông thường, chỉ có duy nhất một hũ bị chôn chìm bên dưới một chậu đá chōzubachi Nhật Bản. Tuy nhiên, trong một số trường hợp hiếm gặp cũng có thể có hai suikinkutsu liền nhau ở phía trước của cùng một chōzubachi. Một ví dụ điển hình là công trình đôi nằm ở phía trước lâu đài Iwasaki, thành phố Nisshin, tỉnh Aichi, trong khuôn viên của Cao đảng Nghệ thuật Trung Ưong Takasaki , Takasaki, tỉnh Gunma, hoặc trong trường Đại học Kyoto, Kyoto. Tuy nhiên, có hai khe hở cách nhau khoảng 50 cm cũng gây khó khăn trong việc che phủ nơi rửa tay tiện nhất của cả 2 bên khe hở. Vì vậy, việc tạo ra các âm thanh thường được thực hiện 1 cách cố ý nhờ nước phun ra qua hai điểm được định sẵn, chứ không phải là vô tình bằng cách rửa tay. Suikinkutsu với hơn hai hũ cũng là có khả năng, mặc dù không có tài liệu tham khảo có sẵn nào về điều này.
Các biến thể hiện đại
Có một số biến thể hiện đại của mẫu suikinkutsu truyền thống. danh sách dưới đây cho thấy một số các khả năng cho suikinkutsu hiện đại.
* Suikinkutsu hiện đại không cần phải luôn luôn nằm bên cạnh một chōzubachi theo như yêu cầu truyền thống.
* Suikinkutsu cũng có thể được xây dựng với một dòng chảy liên tục của nước tạo ra một chuỗi âm thanh suitekion liên tục thay vì các ryūsuion và suitekion biến đổi.
* Suikinkutsu làm từ kim loại cũng sẵn có hiện nay.
* Một số thiết bị trên mặt đất tương tự như một suikinkutsu cũng đã được cài đặt, ví dụ như một phần của tác phẩm điêu khắc.
* Suikinkutsu cũng được đặt trong nhà
* Các địa điểm kinh doanh (nhà hàng, cửa hàng, và cả văn phòng) có thể có âm thanh của các suikinkutsu trong nhà hoặc ngoài trời được khuếch đại điện tử và phát qua loa.
* Một đường ống bổ sung cũng có thể được lắp đặt để chuyển tải các âm thanh từ khoang trong của suikinkutsu đến vị trí khác, ví dụ: trong nhà.
Lịch sử
Theo lịch sử, suikinkutsu được gọi là tōsuimon (洞 水 门?, nghĩa là “cổng nước”), nhưng chúng hiếm khi được sử dụng trong các khu vườn Nhật Bản. Người ta tin rằng ban đầu chiếc được chôn úp ngược bên cạnh các bồn rửa trong các khu vườn Nhật để làm nhiệm vụ như một hệ thống thoát nước. Thứ này đôi khi tạo ra những âm thanh dễ chịu, và sau đó những người làm vườn đã tìm cách cải thiện chất lượng âm thanh của thiết bị. Sự phổ biến của nó tăng lên và cái tên suikinkutsu bắt nguồn từ giữa thời kỳ Edo (1603-1867), cùng khoảng thời gian bồn đá chōzubachi đã được phát triển. Bậc thầy trà đạo nổi tiếng Kobori ENSHU thời đó đã có một suikinkutsu trong khu vườn của ông, và sau đó ông được ghi nhận là người phát minh ra suikinkutsu. Vào cuối thời kỳ Edo, việc tạo ra các suikinkutsu trở nên ít đi, nhưng một lần nữa lại trở nên phổ biến vào thời kỳ Minh Trị (1867-1912).
Vào đầu thế kỷ 20, tức là đầu thời kỳ Showa, cả cái tên suikinkutsu và thiết bị đó thế nhưng đã bị lãng quên hoàn toàn, và một báo cáo của giáo sư Katsuzo Hirayama tại Đại học Nông nghiệp Tokyo từ năm 1959 nói rằng chỉ có thể tìm thấy hai suikinkutsu tại Nhật Bản, cả hai trong số đó không thể hoạt động và ngập đầy bùn đất. Tuy nhiên, một nhà báo từ Asahi Shimbun đã viết về suikinkutsu năm 1982, và đã yêu cầu thông tin của công chúng về chủ đề này. Điều này dẫn đến sự tái khám phá ra nhiều suikinkutsu, và một số bài viết về suikinkutsu được đăng trên Asahi Shimbun. Ngay sau đó, vào năm 1985, đài NHK phát sóng một chương trình về suikinkutsu trên truyền hình Nhật Bản, và tạo ra một sự hồi sinh cho suikinkutsu, với nhiều suikinkutsu mới được lắp đặt.
Âm học
Những âm thanh của một suikinkutsu có tên riêng của nó trong tiếng Nhật, được gọi là suikin’on. Các âm thanh hơn nữa có thể được chia thành hai nhóm nhỏ: ryūsuion và suitekion. Ryūsuion là âm thanh của những giọt nước đầu tiên rơi xuống khi bắt đầu rửa tay. Suitekion mô tả cả âm thanh của thật nhiều hạt nước rơi xuống cùng một lúc trong quá trình rửa tay và những giọt rơi chậm hơn khi kết thúc việc rửa tay.
Một suikinkutsu cao cấp có những giọt nước rơi xuống bắt nguồn từ các điểm khác nhau trên bề mặt của chiếc hũ. Những chiếc hũ không tráng men giữ ẩm tốt hơn, và do đó có những hạt nước rỏ xuống bắt nguồn từ nhiều điểm nhiều hơn trên bề mặt. Tác động của nước trên bề mặt tạo ra âm thanh, được khuyếch đại bởi thiết kế của những chiếc hũ. Một số suikinkutsu được bố trí một ống tre gần đó, có thể giúp khuếch đại âm thanh khi một đầu ống được đặt trên mặt đất gần phần đỉnh của suikinkutsu và đầu kia được đặt bên tai.
Triết học
Một phần quan trọng của ý tưởng đằng sau suikinkutsu là thiết bị được ẩn đi khỏi tầm nhìn. Thay vào đó, các vị khách rửa tay, và đột nhiên nghe thấy những âm thanh dễ chịu đến từ dưới lòng đất. Hành động rửa tay cũng có thể được coi là chơi suikinkutsu, và các âm thanh xuất hiện ngay sau khi rửa. Âm thanh rõ ràng của những hạt nước rơi được cho là nhẹ nhàng và giúp thư giãn, và cũng được mô tả là những âm thanh đẹp và thanh bình.
Linh tinh
Một bản thu âm CD thương mại của suikinkutsu đôi trong khuôn viên của trường Cao đẳng Nghệ thuật Trung tâm Takasaki đã được thực hiện vào năm 1995 và có sẵn từ Victor Records. Một nghệ sĩ khác cũng tạo một đĩa CD bằng cách sử dụng máy tính để phát ra âm thanh của suikinkutsu. Một số nhạc sĩ sử dụng âm thanh của suikinkutsu như một phần trong bản thu âm của họ. Nhà âm nhạc học Naoko Tanaka là một trong những nhà nghiên cứu hàng đầu liên quan đến suikinkutsu. Steven Feld cũng đã phát hành một đĩa CD (Suikinkutsu, Vox Lox, 2006).
Theo tieulocloc.wordpress