em nói với thiện ý mà :)
tự nhiên em ngẫm thấy vậy thì bảo vậy thôi.
Printable View
em nói với thiện ý mà :)
tự nhiên em ngẫm thấy vậy thì bảo vậy thôi.
:cute_rabbit48: ko có gì đâu em. Trong lúc khó ở trong người ss dễ phát biểu linh tinh lắm, đừng để ý.
trước khi học tiếng Nhật em cũng học tiếng Anh, và lúc đó em vẫn còn bình thường...
lúc mới học tiếng Nhật lúc nào em cũng thèm được nói với vài người rằng họ làm em phát ốm đến thế nào mà cứ cố kìm nén vì xung quanh em ai cũng kìm nén. Họ cho rằng không đáng để nổi giận nên đã không tỏ ra nổi giận.
Bây giờ thì em thậm chí không còn cái ý muốn nói cho người khác biết em nghĩ họ ngu ngốc, AQ hay bệnh đến thế nào nữa. Em nghĩ là do mình đã để thấm vào đầu quá nhiều tư tưởng Nhật rồi :)
Muốn được trở về với con người cũ quá...
Nếu mình muốn thì ko có gì là ko làm được, quan trọng là em có THẬT SỰ muốn vậy từ trong tâm mình hay ko ^^
em có thật sự muốn không nhỉ? :) em chẳng biết nữa.
nhưng nhìn mọi người thoải mái nói ra điều mình nghĩ, em ghen tị quá.
;)) đấy, bản thân em còn thật sự ko biết mình có muốn "thay đổi" ko mà.
:cute_rabbit37: cái vụ nói ra suy nghĩ thì dễ ẹc nhưng cũng phải tùy hoàn cảnh, đối tượng,..... Cũng có trường hợp mình phải giả điên, giả ngu, có khôn cũng ko nên phô ra (kinh nghiệm của ss thôi) :cute_rabbit37:
bình thường người khác có ngu hay bệnh hay AQ đến đâu thì em cũng kệ. Dần dần những cái ngu, cái bệnh của người khác phiền đến em, em cũng kệ luôn. Vì nói ra một nhận xét nào đó có thể khiến người khác bối rối là điều rất khó khăn đối với em. Em ngại làm một ngày của ai đó tồi tệ đi. Và thế là em học cách không nổi giận luôn :D
Nên vào JPN thấy ss hay nổi nóng thế, tự nhiên muốn nhìn theo ss mãi thôi :)
:cute_rabbit48: ss nổi nóng có lý do mờ, đâu có hay nổi nóng lung tung. Trên JPN vậy thôi chứ ngoài đời ko cần nổi nóng, chỉ cần nghiêm lại tí thì ai cũng rét rồi.
:cute_rabbit37: Trời sinh ra bị cái mặt ngầu ko ai ngầu bằng.
:cute_rabbit104: xí hổ quá, hí hí hí.