>

Xem Kết Quả Phiếu: Vote cho bài viết nha ^^

Số người bỏ phiếu
6. You may not vote on this poll
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Ðề tài: [D] Kurokawa no Techo - Một bộ phim tự thoại

  1. #1
    Retired Mod
    fantasy's Avatar


    Thành Viên Thứ: 240
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 2,016
    Thanks
    403
    Thanked 1,494 Times in 655 Posts

    [D] Kurokawa no Techo - Một bộ phim tự thoại

    Một cuộc tình dang dở

    Ngày hôm ấy, trên con đường ấy, một mình tôi hớt hải cố gắng chạy thoát khỏi sự truy đuổi một người đàn ông.


    Tôi giật bắn người khi thấy mình đang đâm sầm vào chiếc xe hơi đang từ từ chuyển bánh khi đèn đỏ vừa đổi tông xanh.

    Một cái nhìn hoảng hốt tôi dành cho anh và được đáp lại bằng một cái nhìn vô hồn, lạnh nhạt.

    Gương mặt còn vương sự sợ hãi nhưng tôi vẫn kịp hoàn hồn để cắm đầu mà chạy tiếp.




    Ngày hôm ấy, trên con đường ấy, tiếng thắng xe ấy,...định mệnh đã đưa anh đến với tôi?

    Vào cái ngày trong một hộp đêm, với những cử chỉ nhẹ nhàng như làn gió làm đung đưa cành trúc trước ngõ, những lời nói ngọt ngào tựa mây xanh vẫy gọi mừng xuân, những người phụ nữ trong những trang phục kimono trông thật yêu kiều nhưng đủ sức làm cho bọn đàn ông trong những bộ vest lịch lãm và sang trọng phải yếu lòng vì sự yêu kiều, mềm mỏng ấy.

    Tôi khẽ chào anh với nụ cười ngượng nghịu và anh vẫn đáp lại bằng với vẻ mặt lạnh nhạt như ngày đầu vô tình chúng ta gặp nhau.



    Vậy thì đã sao? Chẳng qua chỉ là cách ứng xử trong xã giao mà thôi. Thật ra anh cũng chẳng là gì đối với tôi cả.

    Tim tôi cũng chưa bao giờ đập lỡ nhịp vì anh hay bất kì người đàn ông khác.

    Bởi tôi không như những người phụ nữ khác, tôi không cần được chở che bảo bọc, tôi không cần những lời nói gió bay của bọn đàn ông, tôi không cần những thứ hạnh phúc tầm thường của tình yêu đôi lứa và thật ra tôi cũng đã qua rồi cái thời mơ mộng lúc mới yêu.

    Tất cả những gì tôi cần là làm sao, bằng cách nào để tiến hành tiếp kế hoạch tôi đã vạch ra từ 1 năm trước.

    Một hộp đêm của chính tôi.

    Phải, tôi cần tiền để thực hiện điều đó.

    Tôi cần tiền để bành trướng cơ ngơi mà tôi đang sở hữu.




    Dịu dàng, ân cần, trìu mến, ngọt ngào, mềm mỏng...tôi đã làm tốt những vai trò ấy như một người đem lại niềm vui cho khách.

    Anh lại nhìn tôi với cái nhìn dường như khinh bỉ lắm thì phải?

    Vậy thì đã sao? Anh vẫn không là một trong những mục tiêu tôi cần để mắt. Và tôi cũng chẳng cần bận tâm ánh mắt anh nhìn tôi như thế nào.

    Hơn nữa, tôi chưa lần nào để người ta chiếm hữu trước khi tôi buộc họ thất bại và trong nỗi căm phẫn, bịn rịn họ phải đưa tiền cho tôi.Trong những khoảng thời gian tôi gần gũi họ cũng là những lúc tôi đang toan tính cho kế hoạch của chính bản thân tôi. Còn nếu nói một dễ hiểu là...mưu mô, thủ đoạn, sắc đẹp..tôi thừa sức để họ tự quấn quanh tôi để rồi tự thừa nhận thất bại trước tôi.

    Khi những người đàn ông đó dần xa tôi cũng là lúc tôi đã tự mình tung cánh bay xa như phượng hoàng rực rỡ trước bình minh.

    Cuộc đời cũng lắm trêu người.

    Không ngờ tôi lại bị lật đổ bởi một người phụ nữ, mà ngày trước chính tôi đã dẫn dắt cô vào chốn phồn hoa ấy. Cũng bằng những thủ đoạn, mưu mô của tôi ngày trước, cũng là những nói nói ngọt ngào ong bướm ngày nào, giờ cô cũng đã đủ sức vươn mình ưỡn ngực trước mặt tôi. Và những bọn đàn ông chỉ ham mê nữ sắc, xấu xa, bẩn thiểu ấy lại hùa thành một khối ô hợp để đạp tôi một vố đau.




    Khi tất cả chỉ là quá khứ với một màu đen tội lỗi ấy, một mình tôi trong hộp đêm không một bóng người, không còn tiếng cười nói nhẹ nhàng của ngày hôm qua.
    Nơi đây chỉ còn mình tôi trong căn phòng, nơi đã từng rất ấm áp bởi những ánh đèn vàng và những đôi nam nữ đang hàn huyên tâm sự cùng với tiếng kéo đàn du dương của thuở nào.

    Đã xa rồi cái ngày ấy, cái ngày tôi ngẩng cao đầu cười cười nói nói thật tự tin và đầy kiêu hãnh.

    Rồi một bóng đen ập đến như muốn bóp chết tôi. Sự giằng co giữa một lão đứng tuổi, mất cả gia sản chỉ còn mang trong mình sự hận hù với tôi và một người phụ nữ mất hết tất cả, đang trong cơn bế tắc sẵn sàng đánh liều cả mạng sống để được hồi sinh.

    Sự thù hận trong lão già kia đủ mạnh để dồn tôi vào một góc, rồi nhanh chóng cầm cái dùi định phán cho tôi một nhát tận thấu xương. Ánh mắt căm phẫn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi chỉ vì tôi đã đem tiền của ông đi xa đời ông.


    Tưởng chừng trong cái xui gặp thêm cái rủi. Khi không tìm được lối thoát thì chết đi có lẽ hay hơn.

    Nhưng tôi không muốn thế. Tôi muốn, rồi tôi sẽ hồi sinh. Tôi sợ hãi trước cái dùi nhọn hoắc ấy. Tôi chỉ biết tròn xoe đôi mắt như một cô bé bị lăm le bởi con sói đang trong cơn đói cồn cào, tôi không thể thể cử động.

    Thôi rồi, chỉ một chút thôi, tôi lại trở về với cát bụi. Tôi thật sự sợ chết.

    Gần như bế tắc vì bất lực, tôi không còn đủ sức để thoát khỏi cái nanh sắc nhọn của con thú già ngông cuồng ấy...

    Rồi một bàn tay chắc nịt chộp lấy tay lão già đó, hất lão ra xa tôi.

    Như một chàng hiệp sĩ trong bộ áo giáp lấp lánh, với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú chạy đến cứu lấy nàng công chúa đang bị mụ phù thủy phù phép.

    Lần đầu tiên anh nhẹ nhàng đên bên tôi. Vẫn ánh mắt ưu buồn ấy, nhưng lần này tôi thấy trong mắt anh một sự trìu mến vô vàn.

    Anh vén tay áo tôi lên rồi bất chợt hôn vào tay tôi, nơi còn hằn rõ 5 dấu tay khi anh nắm chặt lấy cánh tay của tôi.


    Lần đầu tôi cho phép một người khác phái bước vào thế giới của tôi.

    thay đổi nội dung bởi: fantasy, 13-10-2009 lúc 11:58 PM Lý do: viết sai chính tả.
    Chữ ký của fantasy


  2. The Following 4 Users Say Thank You to fantasy For This Useful Post:

    mattroilanh_tt (12-10-2009), phungvanthe (16-12-2017), Yoshikawa Yurika (13-10-2009)

  3. #2
    Retired Mod
    fantasy's Avatar


    Thành Viên Thứ: 240
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 2,016
    Thanks
    403
    Thanked 1,494 Times in 655 Posts

    [D] Kurokawa no techo

    Lại nữa, tôi vô tình gặp anh trong hoàn cảnh buồn và thật trớ trêu.

    Anh tay trong tay với vị hôn thê đang còn vương sự vui mừng trên khuôn mặt, với cái cười e thẹn khi được khoác tay người mình yêu... còn tôi, bơ vơ một trời lẻ bóng.


    Anh thản nhiên như đi ngang qua tôi như một người xa lạ, và cái nhìn quay đầu của anh sao thật khó tả??? Anh khoái đầu liếc xem tôi tim đang dằn xé thế nào ư, anh lén nhìn xem cái buồn hiện rõ trên nét mặt tôi thế nào ư?

    Không. Tôi không hiểu thái độ của anh là gì. Chỉ thấy lòng buồn man mác...

    Rồi anh vụt chạy theo tôi, lại nhẹ nhàng đến bên tôi với cái ôm da diết mang màu xanh ngắt của khung cảnh ngày hôm ấy. Một màu đen thấm đượm buồn vì tình yêu không ngọt ngào trọn vẹn, một màu xanh cho những hạnh phúc nhỏ nhoi dù trong tích tắc của cuộc tình dở dang ấy.




    Anh trở về với cuộc sống hạnh phúc, bình dị ấy anh nhé. Còn tôi, tôi vẫn tiếp tục với cuộc sống bồn bề lo toan, tính toán ấy.

    Rồi ngày ấy, vẫn lũ ô hợp ấy lại đạp tôi một phát điếng người.

    Tôi quỳ lạy van xin được sự giúp đỡ của anh đế tiến triển kế hoạch mà tôi đã vạch ra.
    Lúc đó tôi tát anh một bạt tay khá đau nhỉ? Anh có biết, tôi đang cần gì không?
    Tôi không cần được sự bao bọc trong thứ tình yêu hoa lá ấy, tôi không cần một những lời nói hoa mĩ ngọt ngào của đôi lứa đang yêu. Thứ tôi cần là sự đấu tranh, sự ganh đua, tôi muốn thử sức mình, tôi muốn biết...giới hạn nào cho chính tôi.

    Buông tay? Xin lỗi tôi không làm được điều ấy. Tôi sẽ không thua, tôi nhất định không thua, không bao giờ thua. Rồi tôi sẽ quật dậy từ nơi tôi đã ngã xuống.


    Cái tát tay ấy tưởng chừng như chấm dứt mối quan hệ của hai chúng ta. Và có lẽ đó cũng là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau. Anh nhỉ?


    Đường ai nấy bước, anh nhé!

    Dù gì những việc tôi cần làm và những thứ anh muốn làm đều đi theo hai thái cực khác nhau. Phải chăng chúng ta là người của hai thế giới khác nhau? Một người chỉ hi vọng một cuộc sống bình yên hạnh phúc, một người luôn bon chen với xã hội đầy cạm bẫy và những cám dỗ.

    Nhưng không.

    Rồi tôi lại bị truy sát và rồi anh cũng lại xuất hiện kéo tôi lên từ vũng dơ thối nát ấy.


    Anh dẫn tôi đến một nơi...


    Một đêm buồn trong ngôi nhà sang trọng với ánh đèn vàng ấm áp, với hương rượu say nồng cùng với 2 con người đang lạc lối.

    Dưới cánh cửa sổ và ánh đèn le lói, men rượu khiến chúng ta vơi đi những nỗi buồn thế sự anh nhỉ, cùng nhau trò chuyện về ngày ngày hôm qua với những lỗi lầm, về ngày hôm nay với những niềm đau và về ngày mai một tương lai tươi sáng hơn.



    Anh biết không? Chưa bao giờ tôi được như giây phút này đây, với tôi ... sao khoảnh khắc này thật bình yên đến lạ, chưa bao giờ tôi thấy mình được thanh thản như bây giờ ... bình yên trong khoảng lặng cùng anh.

    Cái ôm nhẹ nhàng lại của anh lại dành cho tôi. Sao trong tôi nghe lòng buồn vời vợi.
    Và tôi đã khóc. Khóc cho cho ngày hôm qua, khóc cho tình yêu chân thành anh dành cho tôi, khóc cho một hạnh phúc không thể thốt lên thành lời.




    Ngày hôm ấy, tôi đến buổi tọa đàm ấy, anh đang tỏa sáng trên con đường sự nghiệp và hạnh phúc bên vị hôn thê.


    Tôi đứng phía dưới, nghe lòng buồn xa xăm ...một bầu trời đêm vắng bóng một vì sao.

    Rồi anh cũng vụt chạy theo tôi...

    Thôi, đủ rồi anh nhé!

    Thời gian cũng chúng ta đừng lãng phí cho cuộc tình không hồi kết đẹp, những giọt nước mắt của ngày hôm sẽ không bao giờ trở lại ... dù biết rằng, ngày hôm đó...tôi khóc vì lòng tôi thật sự hạnh phúc.

    Tạm biệt anh.

    Tôi sải từng bước chân mạnh mẽ, dứt khoát, bước ra khỏi hạnh phúc còn dang dở ấy. Lòng hiu quạnh, xót xa...tạm biệt anh, người đàn ông tôi thầm cảm kích, người đã cho tôi một bờ vai vững chắc mỗi khi tôi bế tắc - tạm biệt anh, người duy nhất đối xử tốt với tôi dù anh biết rõ tôi là loại người như thế nào - tạm biệt anh, người cho tôi hạnh phúc bình dị dù trong khoảnh khắc - cám ơn anh, người cho tôi biết... dù tôi mạnh mẽ thế nào thì tôi cũng là một phụ nữ, cũng hạnh phúc khi được người khác quan tâm.

    Hai phương trời, hai thế giới, chúng ta là hai người hoàn toàn khác nhau.

    Vẫn câu nói đó

    Đường ai nấy bước.

    Đêm đó, vô tình, anh ngồi trên taxi thấy bóng tôi lướt qua. Khoảnh đầu anh nhìn lại?



    Đúng vậy.

    Ngày hôm đó, trên con đường đó, nhưng không phải là tiếng thắng xe ngày đầu đã đưa anh gặp tôi, mà đó là tiếng còi của xe cảnh sát.


    Bất giác, định mệnh đã đưa tôi ra xa anh?


    Ngày đầu anh gặp tôi, cũng trên con đường ấy...tôi đâm sầm vào anh...và ngày cuối cùng anh gặp tôi...cũng trên con đường ấy...tôi chạy ra xa khỏi đời anh.

    *-*
    Nhạc chủ đề trong phim.
    Here alone
    Here alone
    Cái tên nói lên tất cả.
    Vỏn vẹn chỉ 2 từ ấy nhưng sao thật cô đọng vào sâu xa đến thế.
    Cuộc đời tôi phải chăng luôn hiện hình 2 từ ấy.
    Trong cô đơn anh đã đến bên tôi và cũng trong cô đơn tôi đã chạy xa anh.
    Nơi đây cô đơn. Phải chăng đời tôi luôn là thế, nơi nào có tôi hiện diện thì nơi đó nỗi cô đơn bao trùm???
    Chuyện ngoài lề.

    Bài viết này, mình viết thay cho phim Koshonin. Người ta nói viết hay không bằng hay viết…quyết tâm viết…mặc dù không hiểu nội dung phim.
    Mình không kể nội dung phim này, mình chỉ nói khía cạnh mình tự cảm nhận qua vai diễn của nhân vật nữ chính thôi.
    Mình cũng không rõ nội dung fim này cho lắm, đại khái là về cuốn sổ đen và những lý lịch của những người đàn ông nào đó. Nữ dv chính thống kê tài sản của họ rồi tìm cách buộc họ phải đưa tiền cho cô. Mà mình cũng không hiểu nữa. Nói cho cùng, fim xoay quanh về quá trình … giành giật cuốn sổ đó. Nhưng mình hoàn toàn không hiểu khía cạnh đó của phim. Mình chỉ bắt gặp khía cạnh tình cảm trong phim thôi.Và nói thẳng…
    Có lẽ phim và những gì mình viết hoàn toàn trái ngược nhau. Vì mình chỉ coi hình rồi tự cho lời thoại theo ý mình luôn. Hixx hixx.
    Vì thế, nếu bạn vô tình coi fim này rồi thì…đừng hỏi…” Bạn này viết…lung tung beng gì vậy” nha.
    thay đổi nội dung bởi: fantasy, 14-10-2009 lúc 12:14 AM Lý do: Viết sai chính tả, edit lại.
    Chữ ký của fantasy


  4. The Following 3 Users Say Thank You to fantasy For This Useful Post:

    ER251324 (15-10-2009), Yoshikawa Yurika (13-10-2009)

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. [A] For Erika-neechan
    By kodaki in forum Cảm xúc phim 2009
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 28-09-2009, 02:20 AM
  2. Trả lời: 2
    Bài mới gởi: 11-02-2007, 09:43 PM

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •