Tatta Hitotsu no Koi
~Mãi mãi một tình yêu~
Tên khác:
たったひとつの恋 / Just One Love / Love of my Life
Dạng phim: Renzoku
Thể loại: tình cảm
Số tập: 10
Rating trung bình: 11.61
Đài phát sóng: NTV
Thời gian công chiếu:
21:00 thứ Bảy, từ 14-11-2006 đến 16-12-2006
Ca khúc chủ đề:
Bokura no Machi de do KAT-TUN trình bày
Các diễn viên chính:
Kamenashi Kazuya trong vai Kanzaki Hiroto
Ayase Haruka trong vai Tsukioka Nao
Tanaka Koki trong vai Kusano Ko
Hiraoka Yuta trong vai Ozawa Ayuta
Toda Erika trong vai Motomiya Yuko
Bạn đã bao giờ nghe…
…một câu chuyện cổ tích thời hiện đại về một chàng lọ lem và một nàng công chúa?
Có lẽ… motif kịch bản này chẳng còn gì xa lạ với tất cả chúng ta khi mà đây vốn là những hướng đi đặc trưng của một bộ phim tình cảm Hàn Quốc ướt át. Thế nhưng, như nhiều người vẫn thường công nhận, dầu rằng motif có giống nhau đến đâu, một bộ phim Nhật Bản vẫn để lại trong lòng người xem một dấu ấn nào đó… sâu sắc hơn, thấm thía tâm khảm người xem hơn dù những thắt nút kịch bản không hề đem lại cảm giác gay gắt như phim Hàn. Có lẽ đó là bởi vì diễn xuất tuyệt vời của những diễn viên mà ở đây với Tatta Hitotsu no Koi, chỉ cần hai cái tên Kamenashi Kazuya và Ayase Haruka cũng đã đủ để đem lại vô vàn nước mắt cho khán giả.
Câu chuyện tình yêu giữa một chàng trai trẻ mới 20 tuổi đầu nhưng đã phải đảm đương nhiệm vụ không phải là trụ cột gia đình mà là cuộc sống của cả công xưởng sửa chữa tàu cùng một tiểu thư con gái tập đoàn kinh doanh vàng bạc đá quý bắt đầu từ định mệnh bất ngờ khi họ gặp mặt tại một buổi tiệc giao lưu đại học. Họ đã ấn tượng về nhau bằng những lời dối trá, nhưng rồi tình yêu sớm phơi bày mọi sự thật. Cái tình yêu đầu ngọt ngào của một chàng trai hết lòng vì người khác, và một cô gái chính trực nhưng chân thành ấy cứ mộc mạc đến lạ kì! Chỉ một cái nắm tay khẽ khàng, hay một nụ hôn nhẹ trước bầu trời đầy sao, hay một cái ôm trọn vẹn của hai nhân vật chính bên mạn thuyền cũng đủ làm cho người xem cảm thấy ấm lòng.
Một tình yêu là mãi mãi? Tôi không tin vào điều đó! Thế nhưng Tatta Hitotsu no Koi lại cứ khiến tôi phải bất ngờ đến choáng ngợp. Có những lúc… tôi tưởng rằng Hiroto đã buông xuôi, khi anh đối mặt với sự thật rằng chính anh là nguyên nhân đem đến những tổn thương cho Nao. Vậy mà lạ làm sao trong trái tim chàng trai trẻ mới chỉ 20 tuổi đầu ấy vẫn ngập tràn một hình bóng, một niềm khát khao vươn tới hạnh phúc cho cả đôi lứa? Đến tận phút giây ấy, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra rằng một tình yêu thật sự không đơn thuần chỉ là sự hi sinh. Cái gọi là vĩnh cửu, là khi con người ta vượt lên trên tất cả để giành lấy hạnh phúc cho người thương yêu và cho cả chính bản thân mình.
Bốn năm sau tình yêu đầu của tuổi 20 đã ghim dấu ấn khắc khoải trong lòng chàng trai ấy, anh mới có cơ hội gặp lại Nao. Khi ấy, phải khó khăn lắm anh mới vượt qua được những rào cản từng bấy năm qua làm anh chùn bước mạnh mẽ. Nhưng đó có lẽ là một kết thúc hoàn hảo cho Tatta Hitotsu no Koi, là xứng đáng cho những hi sinh của họ dành cho nhau dẫu rằng nó khiến trai tim tôi có đôi phần hụt hẫng… Không! Những nỗi đau đã đến lúc phải kết thúc!
Và bạn đã bao giờ nghe…
… trong khúc nhạc trữ tình của tình yêu đôi lứa, phảng phất một điệu sáo xa những trái tim khác?
Trong vạn cả bầu trời, tình yêu thương mà cha mẹ gửi gắm nơi con cái là thứ tình cảm vĩ đại bao trùm lên tất cả. Tôi biết rằng một người cha thương cô con gái út là báu vật của cả gia đình sẽ không đồng ý đâu cho Nao giao thiệp với một chàng trai có quá nhiều mối quan hệ phức tạp như Hiroto. Thế mà… cái cách ông phản đối lúc đầu sao mà nhẹ nhàng đến thế? Dường như ông ấy đã cố tìm cách chia rẽ họ bộc trực nhất, muốn họ chủ động chia tay thay vì để ông can thiệp. Hẳn người cha ấy phải yêu thương con mình lắm, bởi vì cách đó, hơn hết thảy sẽ tránh được tổn thương sâu sắc cho tất cả mọi người. Và dầu rằng sau này, những hành động cấm đoán của ông có đôi phần gay gắt, thì tôi vẫn không thể ác cảm được với người cha ấy, bởi vì tận sâu trong tim ông là một bảo vật quý giá mà ông dành cả đời bảo vệ.
Tôi kính trọng ba của Nao, nhưng tôi còn sợ hãi mẹ của cô ấy nhiều hơn thế. Bà yêu thương con hết mực, thương con đến mức ngay cả khi con gái mình bỏ đi, bà vẫn chỉ gọi điện hỏi thăm ngọt ngào sức khỏe của con yêu, và rằng mẹ sẽ không đi đâu cả, sẽ đợi ngày con tự trở về bên gia đình… Không thẳng thắn như ba của Nao, cái mà bà Tsukioka đang chở che còn lớn hơn tất cả, đó là gia đình. Đã từng ủng hộ tình yêu của Nao là thế, nhưng khi bà đã quyết định mọi thứ phải dừng lại ở đây, những lời bà thốt lên còn hơn dao cắt vào trái tim cô gái Nao trong sáng. Tôi biết Nao đau lắm, nhưng là tôi tôi cũng không tài nào ghét bỏ được một trái tim người mẹ bao la như thế! Tôi kinh sợ bà Tsukioka, tôn sùng bà, bởi vì dường như đến cuối cùng, bà ấy vẫn luôn biết được tất cả. Cái kết có hậu cho một tình yêu giữa Hiroto và Nao, ắt hẳn có những toan tính trước của bà Tsukioka, vì không ai khác chính bà đã giúp họ trưởng thành.
Tôi còn thích trong cả Tatta Hitotsu no Koi một Ayuta hết lòng vì bạn bè nữa. Và tôi còn thích cả một Ko ngốc ngếch mà chân thành, đến phút cuối đã lên xe hoa cùng với một người phụ nữ khác, có lẽ đồng giai cấp với anh hơn là Yuko. Trong cái thế giới tưởng như chỉ có trên phim ảnh đó, hiện thực vẫn ẩn hiện kín đáo không ngờ.
Tôi ghét cái cảm giác bị ám ảnh bởi một điều gì đó, nhưng thực sự là, "Tatta Hitotsu no Koi" đã ăn thấu vào trong trái tim sâu đậm hơn những gì tôi đã tưởng tượng. Tôi đã tưởng mình có thể quên đi và bỏ mặc dở chừng giữa các tập phim bởi vì bản vietsub tôi biết còn lâu mới kết thúc… Thế mà tôi vẫn cứ xem hết, vẫn cứ đi đến tận cùng của bộ phim ấy. Và hãy tin đi, bạn cũng sẽ yêu thích Tatta Hitotsu no Koi mà thôi. Bởi vì, một khi bạn giữ vững niềm tin, đó sẽ là một tình yêu vĩnh cửu.
Renix (aka. Dara)
Bookmarks