>
Trang 2/4 đầuđầu 1 2 3 4 cuốicuối
kết quả từ 11 tới 20 trên 36

Ðề tài: [Light novel] Kara no Kyoukai

  1. #11
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Dù đi dạo giữa đêm khuya, bạn vẫn có thể thấy vài người đang bước đi giống như bạn.

    Một người đàn ông vội vã bước đi trên con phố với vẻ mặt buồn bã.
    Một chàng thanh niên đang đứng đăm chiêu trước máy bán hàng.
    Và cả những con người đang đợi chờ trước cửa hàng tạp hóa.
    Tại sao họ lại ở đây ? Tôi cố giải thích lý do nhưng chẳng bao giờ tôi hiểu được bởi với họ tôi chỉ là người ngoài cuộc.
    Tôi ra ngoài và đi dạo vào giữa đêm khuya, chẳng có lý do nào che dấu đăng sau việc làm vô nghĩa đó cả. Đó chỉ là một thói quen.

    … Hai năm trước.
    Tôi, Ryougi Shiki, đó là chuyện về năm thứ hai của tôi ở trường trung học, khi xảy ra vụ tai nạn. Tôi được đưa ngay tới bệnh viện. Nghe nói là cơ thể của tôi không có nhiều vết thương nhưng phần đầu thì bị tổn thương nghiêm trọng. Và tôi đã rơi vào cơn hôn mê.
    Có lẽ vì cơ thể không bị thương nên tôi đã được cứu sống và nhờ đó thân xác vô hồn có thể tiếp tục tồn tại.
    Và cuối cùng thi Ryougi Shiki đã hồi phục cách đây hai tháng.
    Hẳn là các bác sĩ đã bị sốc khi thấy một cái xác vô hồn trở về từ cõi chết. Mọi người nói với tôi là họ rất vui mừng khi thấy tôi hồi phục. Và bản thân tôi cũng cảm thấy sốc nhưng bởi vì những nguyên nhân khác. Những gì tôi còn nhớ trước khi tỉnh dậy thật là kì lạ.
    Chữ ký của maxttien

  2. The Following User Says Thank You to maxttien For This Useful Post:

    Sergeant Keroro (24-08-2013)

  3. #12
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Nói một cách đơn giản thì tôi không tin tưởng vào những kí ức của mình.
    Đó là sự rối loạn của ký ức hay người ta vẫn thường gọi là bệnh mất trí nhớ.
    Theo như Tohko giải thích, ký ức của con người được tạo thành bởi bốn thành phần của não bộ: Ghi nhớ, lưu trữ, hồi ức và nhận thức.

    “ Ghi Nhớ ” : ghi nhận những gì mà ta thấy vào não bộ ở dạng thông tin.

    “Lưu Trữ ” : Lưu lại thông tin đã được ghi nhận.

    “ Hồi Ức “ : xem lại thông tin đã được lưu trữ hay còn gọi là hồi tưởng.

    “ Nhận Thức “: phân tích thông tin trong hồi ức để xác nhận thực tại.

    Ký ức mà ta có sẽ trở nên rối loạn nếu như xảy ra lỗi tại một trong bốn thành phần trên. Sự rối loạn gây ra trong ký ức sẽ khác nhau tùy thuộc vào thành phần bị lỗi.
    Nhưng trong trường hợp của tôi, mọi tiến trình của ký ức đều đang hoạt động bình thường. Những ký ức trước kia tôi từng có dường như không phải thuộc về tôi. Mặc dù, chức năng nhận thức vẫn hoạt động bình thường, ký ức mà tôi có chính là những gì tôi đã trải qua.

    Nhưng tôi vẫn thấy xa cách với con người của chính tôi trong quá khứ. Tôi là ai, điều đó chẳng để lại chút gì ở trong tôi. Dù cho tôi chính là Ryougi Shiki. Dù ký ức trong tôi là Ryougi Shiki nhưng dường như đó là ký ức của một con người khác.
    thay đổi nội dung bởi: maxttien, 25-08-2013 lúc 05:09 PM
    Chữ ký của maxttien

  4. The Following User Says Thank You to maxttien For This Useful Post:

    Sergeant Keroro (26-08-2013)

  5. #13
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Hai năm, ở nơi thời gian bị bỏ quên đó, Ryougi Shiki đã chìm vào cõi hư vô. Ở nơi hư vô đó, chẳng giống như thế gian này nghĩ, đã có gì trong tôi sụp đổ. Ký ức của tôi, con người tôi cần có… những sợi dây kết nối đã hoàn toàn bị đánh mất. Chẳng còn lại gì hơn một hình ảnh, trong những ký ức đã trở thành hư không.
    Nhưng nhờ hình ảnh đó, tôi có thể tiếp tục sống như con người tôi đã có trước kia. Tôi có thể giao tiếp với những con người tôi từng biết, với cha mẹ của tôi như Ryougi Shiki mà họ đã từng biết nhưng thật xa cách với những cảm xúc trong tôi.
    Chữ ký của maxttien

  6. The Following User Says Thank You to maxttien For This Useful Post:

    Sergeant Keroro (26-08-2013)

  7. #14
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Tôi luôn cảm thấy ưu phiền, với tôi nỗi buồn dường như chẳng lúc nào ngưng. Bởi tôi không thực sự sống cuộc đời của mình. Tôi chỉ biết diễn lại cách hành xử của một con người khác, con người đã tưng tồn tại trong tôi.
    Chỉ như đứa trẻ mới chào đời. Chẳng có gì tôi mong đợi, chẳng có gì tôi thấu hiểu. Nhưng tôi đã trở thành một con người thực sự, trong những ký ức của tuổi mười tám.
    Tôi có sự quan tâm của mọi người, từ trải nghiệm của những hồi ức. Nhưng tôi không thực sự là người được trải nghiệm. Tôi đã nhận ra những hồi ức đó từ mong muốn của tôi, ngay lúc mà tôi mong muốn có được những trải nghiệm. Và chẳng có gì ngạc nhiên, tôi không cảm thấy mình đang được sống … Nó giống như những phép màu sẽ chẳng thể nào khiến bạn ngạc nhiên khi bạn đã hiểu được chúng.
    Cứ như thê, tôi tồn tại như tôi từng được sống mà chẳng thấy cuộc đời mình đang sống.
    Đơn giản là…
    Khi tôi làm như thế, tôi có thể tìm lại tôi, con người tôi từng có.
    Khi tôi tồn tại như thế, tôi có thể giải thích được lý do để dạo bước trong đơn độc giữa đêm khuya… Ồ, tôi hiểu.
    Tôi đang chìm đắm trong yêu thương nơi tôi, bạn có thể nói những lời như thế.
    Chữ ký của maxttien

  8. The Following User Says Thank You to maxttien For This Useful Post:

    Sergeant Keroro (26-08-2013)

  9. #15
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Khi ngước nhìn lên, tôi nhận ra mình đã đi một quãng đường thật dài và đang ở trong khu cao ốc văn phòng. Nối dài trên con phố là những tòa nhà cao tầng được xây dựng với cùng một kiểu kiến trúc. Ánh trăng đang phản chiếu trên những ô cửa kính lấp đầy phía mặt tiền.
    Trong đêm tối, những hình bóng lờ mờ xuất hiện trên tấm gương khổng lồ của những tòa cao ốc.
    Đêm nay là một đêm yên tĩnh. Những dãy nhà trên con phố chính trông giống như nơi ẩn nấp những con quai vật đang lang thang trong thế giới của bóng đêm.
    Sâu phía bên trong là chiếc bóng không lồ lớn hơn tất thảy những chiếc bóng mà tôi đã bước qua. Một tòa nhà với kiểu kiến trúc giống như hai mươi bậc thang lớn được xếp chồng lên nhau. Tôi có cảm tưởng đó là một tòa tháp đang vươn tới mặt trăng. Tòa tháp mang tên là Fụiyoh, chẳng có chút ánh sáng nào ở bên trong tòa cao ốc Fujyoh đó. Mọi người có lẽ là đang say ngủ bởi vì đã gần hai giờ sáng.

    Ngay lúc đó, một hình bóng ảm đạm lại chụp lấy đôi mắt của tôi. Trước mặt tôi là một cô gái đang lơ lửng trông giống như một chiếc bóng mờ ảo. Thực sự là một hình bóng đang lơ lửng, đó chẳng phải là phép ẩn dụ.
    Những cơn gió chợt vụt tắt.
    Không khí mùa hè trở nên lạnh lẽo một cách bất thường.
    Từ phía sau gáy, cơn run rẩy đang trườn theo những đốt sống cổ.
    Tất nhiên, chỉ là ảo tưởng của tôi mà thôi.

    “ Tôi thấy rồi, hôm nay cô vẫn ở đây “.

    Tôi chẳng thích thù gì với cái tôi đang nhìn thấy nhưng cũng chẳng biết làm gì hơn.
    Chuyện là như vậy đó, cô gái mà chúng ta nhắc tới đang bay như muốn ngả mình trong ánh sáng của mặt trăng.
    thay đổi nội dung bởi: maxttien, 27-08-2013 lúc 10:58 AM
    Chữ ký của maxttien

  10. The Following User Says Thank You to maxttien For This Useful Post:

    Sergeant Keroro (26-08-2013)

  11. #16
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Tôi thấy tôi, như cánh chuồn chuồn đang bay đi vội vã.
    Một cánh bướm đuổi theo sau, nhưng đôi cánh tôi chẳng thể nào ngưng nhịp đập. Sau cùng thì cánh bướm không thể bắt kịp, kiệt sức và rời xa khỏi tầm mắt của tôi.
    Cánh bướm rơi trong vô vọng, xoắn ốc như một con rắn và tả tơi như những cánh hoa huệ đang lụi tàn.
    Cảnh tượng thật là buồn. Dù chúng tôi chẳng thể ở gần nhau, lẽ ra tôi nên bay chậm lại. Nhưng chẳng thể nào làm được. Bởi vì khi đôi chân không còn trên mặt đất, chuyện bay hay dừng bạn chẳng thể nào tự do lựa chọn.
    Có tiếng người đang trò chuyện, giờ thì tôi phải thức dậy.
    Đôi mí mắt trĩu nặng cho thấy tôi cần được ngủ thêm hai giờ nữa.
    Nhưng như thế thì thật biếng nhác, nên tôi cố gắng thức giấc trong tình trạng đó, ý chí của tôi đã chiến thắng cơn buồn ngủ.
    ….Thật vậy, tôi cảm thấy rất ái ngại về sự vô tư của mình.
    Chữ ký của maxttien

  12. #17
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Hẳn là tôi đã ngủ quên trong phòng của Tohko-san sau khi làm việc suốt đêm.
    Khi ngồi dậy trên ghế sofa, thực sự là tôi đang ở trong văn phòng. Dưới những tia nắng của mùa hè, Shiki và Touko-san đang nói chuyện với nhau. Shiki đang đứng dựa lưng vào bức tường còn Tohko-san thì ngồi vắt chéo chân trên ghế.

    “ Chào buổi sáng, Kokuto ”.

    Cặp kính của Tohko-san khiến mắt tôi bị lóa, hẳn là chị ấy đang “có chuyện” muốn nói riêng với Shiki. Vẫn ăn mặc như mọi khi, với mái tóc ngắn và chiếc cổ để lộ, Tohko-san trông giống như một thư ký. Nhưng với vẻ lộng lẫy ghê gớm kia, tôi cược là chẳng bao giờ chị ấy chịu làm những công việc như vậy.
    Chữ ký của maxttien

  13. #18
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Chị ấy mặc một chiếc quần dài đen và một chiếc áo sơ mi trắng thật vừa vặn.
    “ Xin lỗi, chắc là em đã ngủ quên ”.

    “ Đừng cố giải thích gì cả ”.

    Phớt lờ tôi, Tohko-san đang ngậm trên miệng một điếu thuốc.
    “ Nếu cậu tỉnh rồi thì đi kiếm chút đồ uống đi, sẽ rất tổt để hồi sức đấy ”.

    Chị ấy phải có ý gì khác khi nói đến từ hồi sức. Tôi không hiểu sao Tohko-san lại nói với tôi như vậy nhưng chị ấy luôn là như thế nên tôi sẽ không thắc mắc gì cả.
    “ Cậu có muốn uống gì không, Shiki”.

    “ Không cần đâu, giờ mình phải sớm về với chiếc giường.”

    Nghe Shiki nói thì thực sự là cô ấy đang thiếu ngủ. Chắc là đêm qua sau khi tôi rời khỏi đó, cô ấy lại ra ngoài tản bộ.
    Chữ ký của maxttien

  14. #19
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Căn phòng tiếp theo trong văn phòng của Tohko-san trông giống như một phòng bếp. Ba chiếc vòi nước xếp hàng trên bồn rửa có lẽ là để làm thì nghiệm gì đó. Hai trong số chúng được bọc bằng dây kim loại và không được sử dụng. Lý do tại sao thì tôi không biết. Cúi xuống dưới để kiểm tra thì tôi có cảm giác nố hơi giống với cách mà các võ sĩ quyền anh vẫn thường làm để giảm cân. Nhưng sẽ chả có lời cảm ơn nào đâu, tôi bắt đầu cảm thấy sự bạo lực của họ.

    Xem nào, chiếc máy này sẽ pha cà phê cho hai người chúng tôi. Tôi đã làm thật hoàn hảo. Thực sự xứng đáng với danh hiệu chuyên gia pha cà phê. Nhưng tôi không tới đây để pha cà phê. Cách đây nửa năm, tôi đã được nhận vào làm ở đây.
    Mà nói là “ nhận vào làm” thì cũng không đúng bởi vì nơi này thậm chí chẳng giống chô làm việc. Tôi đến đây như để sẵn sang cho một việc, có thể là bởi tôi say mê công việc mà người đó đang làm. Khi cuộc đời của Shiki phải tạm ngưng ở tuổi mười bảy, tôi đã tốt nghiệp Trung học và vào đại học mà chẳng có mục tiêu nào.
    Chữ ký của maxttien

  15. #20
    Samurai
    maxttien's Avatar


    Thành Viên Thứ: 95190
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 656
    Thanks
    323
    Thanked 1,305 Times in 360 Posts
    Đó là bởi lời hứa sẽ cùng vào đại học với Shiki. Dù cho hy vọng Shiki tỉnh lại là rất mong manh, tôi vẫn muốn giữ lời hứa của mình. Nhưng tôi chẳng biết làm gì sau đó. Sau khi trở thành sinh viên đại học, tôi chỉ sống cho qua ngày.
    Trong những ngày mà cuộc đời tôi lạc lối như thế, tôi được mời tới thăm một buổi triển lãm và đã tìm thấy một hình nhân.
    Một hình nhân được làm vô cùng khéo léo, dường như chẳng ai có thể khéo léo hơn người nghệ nhân đã làm ra nó. Trong phút chốc tôi đã lầm tưởng đó là một người mẫu mãi đứng yên trong im lặng , cứ như thể là một cuộc đời đang đông cứng.
    Chỉ là cái đẹp chẳng thể thốt nên lời…

    Ta sắp được thấy một con người chỉ chờ một phút giây rung động. Nhưng kiếp hình nhân là sự tồn tại chẳng thể nào mang sự sống. Một nơi chạm vào cuộc sống cũng là nơi chẳng bao giờ chạm đến kiếp người. Ôi mâu thuẫn đó, nó làm tôi say đắm.
    thay đổi nội dung bởi: maxttien, 28-08-2013 lúc 11:26 PM
    Chữ ký của maxttien

Trang 2/4 đầuđầu 1 2 3 4 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. [REG] Head Light Tail Light - Nakajima Miyuki (completed)
    By Aston Martin ! in forum Cảm xúc - Lyrics - Yêu cầu - Download
    Trả lời: 8
    Bài mới gởi: 05-06-2011, 12:21 AM

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •