>
Trang 3/8 đầuđầu 1 2 3 4 5 6 7 ... cuốicuối
kết quả từ 21 tới 30 trên 77

Ðề tài: 16 Ngày vòng quanh Nhật Bản

  1. #21
    Chonin


    Thành Viên Thứ: 586
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 7
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    Trích Nguyên văn bởi KHA TIỂU TỬ View Post
    Tham gia JPN nhiều vào, ham hố nhiều vào thì tất nhiên là sẽ được hộ tống từ A-Z khi sang Nhật. Gì thì gì chứ sang đó cứ bám cẳng em Chick, em Phòng, lão Phí là ấm vào thân rồi (Đang liên hệ một tour đi Nhật free )
    hồi đó máu me ayumi hamasaki/anime giữ lắm giờ thì , vẫn coi như im lặng hơn rồi, già rồi chất spammer giảm hẳn , để xem khi nào có dịp ghé lại Nhật Bổn đã, chắc cũng 2-3 năm gì đấy , vẫn chưa được đi hanami lần nào , hoa anh đào thì chỉ có ở Hà Nội, HCMC vẫn đói sakura, thật là bất công.

  2. #22
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Thế nào thì sẽ gọi là ngày thứ 3??? tính từ 0:00 nhé.
    Vậy thì ngày thứ 3 của mình bắt đầu bằng việc chui vào toilet tắm rửa kỳ cọ cho thật sạch mọi loại vi trùng từ H1N1 cho đến HxNx. Nhìn trên ảnh thì mọi người biết rồi đấy, cái khách sạn của mình thật là lung linh, rộng rãi và thoải mái. Kỳ thực thì chỉ rộng khoảng 6mx3m đấy là tính cả Toilet rồi đấy nhé. Mà Toilet bao gồm cả tắm rửa ị đái, rửa mặt mũi chân tay, bồn tắm. Nhưng được cái là đẹp và sạch sẽ chu đáo.

    Về đến khách sạn là thấy thoải mái rồi, thế mà mình cũng nặn ra được 1 vài ấm ức sau:

    Ấm ức 1: Ổ cắm điện. MÌnh đã cẩn thận đến nỗi gọi điện thoại sang cho Chikku check về ổ cắm nó có khác với ở VN không. Chikku chắc như khoan nhồi bê tông " 2 chân như ở nhà thôi ss ạ, ss cứ yên tâm". Ừ thì 2 chân, yên tâm lắm rồi. Ở nhà mình ngoài cái nồi cơm điện với ổ máy tính 3 chân ra thì cái gì cũng 2 chân hết, mà kể cả 3 chân thì cũng bẻ 1 chân còn 2 chân.

    Tắm xong ra sạc điện thoại, các loại đồ công nghệ máy quay, máy ảnh, laptop thì...... Ohhhh nooooooooo. 2 chân nhưng không có vừa, chân nó là chân dẹt, còn chân mình chân tròn. Cố nhét cũng chẳng vừa, nên cũng chẳng cố.

    Chỉ còn mỗi anh Iphone là được việc. Cắm chạy phè phè.

    Ấm ức 2: Điện 110 khiến cho mình phải chờ đợi lâu đến là lâu. Mình định uống tách trà trước khi đi ngủ. Lấy nước cho vào ấm siêu tốc nho nhỏ để đun. Đợi phải đến 15 phút mà không thấy nó sôi. Thế là mình mới đi tắm. Mình tắm thuộc dạng đầu lâu gọi bằng cụ, nào xà bông, nào kỳ kỳ cọ cọ ( lần này nhớ mang theo đá kỳ mà, không thì ăn đòn, 15 ngày không đá kỳ dễ chết lắm ), rồi nào sữa tắm.... Tắm xong ra ngoài mới thấy nó sủi tăm. Ôi khốn. Mãi không Sôi 100 độ C cho. Thôi thì uống 80 độ, rồi thì đi đái dắt cũng được.
    Mà cái vụ điện 110 này còn làm mình phải thức dậy giữa chừng để đổi sạc iphone cho sạc HTC, sáng hôm sau còn liên lạc. Đấy, điện 110 dùng cho tiết kiệm. Việt Nam mình đã nghèo còn chơi sang, cứ 220 chạy cho máu

    Ấm ức 3: Staff và wifi. Trà cháo xong xuôi, mình lôi laptop ra để online cập nhật tình hình cho mọi người ở nhà. MÌnh đã hứa là cập nhật rồi mà lị, phải giữ lời hứa chứ. Trong cái quảng cáo thì nó ghi là có wifi, thế mà mình có thấy quái đâu. Mình bắt thang máy phi từ tầng 6 xuống tầng 1 để xem có wifi không? Cũng không có. Mình hỏi thằng Staff ở đấy nó chả hiểu cái vẹo gì cả. Mình hỏi nó có plug in để sạc không. Nó đếch hiểu, mình phải vẽ ra 2 cái chân tròn, và cái ổ cắm cho chân dẹt của nó. Nó sorrie xin lỗi mình không có. Rồi mình hỏi wifi, wireless nó đều không hiểu. Hỏi In tơ nét tộ thì nó chỉ vào cái máy tính của nó. Thế là lại giấy bút để vẽ biểu tượng wifi rồi bắn bắn internet ra laptop của mình. Ôi, Khốn. bực vãi đạn ra mà nó thì cứ nhỏ nhẹ, lễ phép, dễ thương lại trông cũng được trai nên mình nỡ lòng nào nổi cáu. Có khi còn tỏ ra dễ thương í chứ.



    Thôi tạm thời ru ngủ cái thói quen vào mạng đấy của mình.

    Bố khỉ, lên tầng 6 thì vào nhầm phòng. Phòng mình là 604 thì cứ gõ cửa 605, đợi mãi chẳng thấy ai ra mở cửa. Có tiếng lục đục nghĩ là Chikku hay Ryo mở cho mình. Hoá ra là người trong phòng 605 ra đóng cửa vì thấy có kẻ khả nghi. Mình bắt đầu suy sụp vì nghĩ là Chikku với Ryo để mình ở ngoài và lén lút bên trong thì mình gõ đại cái phòng bên cạnh và mở vào. Ồ, thì ra đây mới là phòng mình, thằng Ryo thì nằm ngủ thẳng cẳng.

    Mình đành lên giường đi ngủ thôi, kệ cha nó máy quay mới chả máy ảnh và laptop



    Sáng 8h00 mình dậy tắm rửa thay quần áo. Bước ra khỏi Toilet thì thằng Ryo " kame-chan, Ohayo". Ờ Thì "morning". Chikku nhà ta thì hãy còn say giấc nồng lắm. Thằng Ryo sáng dậy bị sổ mũi, phải đưa nó thuốc nhỏ mũi ngay. Nó mà lăn ra ốm thì mình khổ, ai lái xe đưa mình đi chơi, đi gặp Phòng đây.
    Chikku dậy, Make up xong. MÌnh gọi cho Phòng hẹn 9h00 ở chỗ Phòng. Thế mà 9h00 3 chị em mới lịch kịch ra khỏi Khách sạn.

    Vì được Ryo đèo nên trên xe lại ngủ tiếp. Mình ngủ như con HEO

    Gặp Phòng này



    Cô bạn dạo này xinh hơn, da dẻ hồng hào không có mụn nữa. Chuyện sang đấy khí hậu trong lành mát mẻ thế cơ mà.

    Rồi cả 3 dẫn nhau đi ăn Ramen. Phải công nhận là quán Ramen ngon nhất trong số những quán Ramen mình ăn trong thời gian ở Nhật. Ở đây Ramen chọn Ramen bằng máy bán tự động. Nhét tiền vào máy, chọn Ramen và nước uống, lấy phiếu rồi đưa cho người ở quán, ngồi đợi, lúc sau là có Ramen. Mình chọn 1 cái khá đắt tiền. Lúc sau thì nó đem cho 1 chậu Ramen, ăn mãi không hết. ôi cái tội ngu, học chữ đại rồi mà không nhớ chữ đại, mà thực ra thì có nhớ chữ quái nào đâu. Ăn lặc lè mãi không hết, lại phải đổ cho thằng cu Ryo. Thằng này gầy mà ăn thì như khủng long ( bạn nào ở Hà Nội hôm gặp Ryo thì quá rõ rồi còn gì ). Ramen này là mỳ sợi trứng, nước dùng thịt theo kiểu Nhật, bát của mình thì có giá với thịt nạc. Vị của Nhật khác hẳn vị của Việt Nam. Thêm vừng vào ăn ngậy hơn hẳn, thơm nữa. Ngon ư? Tất nhiên rồi, thế mà cũng phải hỏi.

    Gặp được Phòng là thấy vui. Vui nhất là cái Vali của mình nhẹ hơn hẳn. Tha hồ mà tung tăng ở những chặng sau. Vì Phòng phải đi làm nên không thể tiếp tục ăn chơi nhảy múa cùng 3 chị em bọn mình được.


    Ryo-kun đưa Chikku và mình đển Hakata Station để đổi JRPass và đặt trc chỗ ngồi cho hành trình của mình. Công nhận là Station của Nhật đông người đi lại thật. Mình quên không chụp ảnh cái Hakata Station rồi.

    Tiếp đó, NÓ-cái thằng Ryo nó đưa 2 chị em đến 1 nơi mà chị em nào cũng thích. Nó đưa ra biển Fukuoka. Phải nói là đẹp. Ai mà dẫn bạn gái đến đây tỏ tình vào hoàng hôn thì còn gì bằng. Hoặc rủ bạn bè nhậu nhẹt, BBQ trên bờ biển cũng TUYỆT CÚ mèo.

    Nước biển rất trong xanh, sạch sẽ, không khí thoáng đãng, vắng vẻ ít người qua lại. Chắc tầm chiều chiều thì mới đông các bạn trẻ đi dạo chơi và làm BBQ như mình nói. Tiếc là mình không mang theo đồ bơi, không thì zai Nhật chết với mình. hè hè :P

    Đấy, có thấy nước trong vắt không >"< ( cả chân đẹp nữa )



    Không có chân đẹp thì biển vẫn đẹp



    cả người cũng đẹp. Người đẹp đang nếm thử rong biển tươi . Mà phải chú thích thêm là biển ở đây trong nhưng có rất nhiều rong biển kiểu như thế này
    Ryo nói là ăn được, nó cho lên miệng ăn thử thật luôn trước mắt mình


    Không ăn được. Thực ra là ăn được nhưng hơi tanh tanh :P



    bị lừa rồi, rong biển ăn chẳng ngon tí nào


    Anh ấy thật là đàn ông :X


    Chân ai đẹp hơn. Chân mình là cái chắc
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 25-09-2009 lúc 08:27 PM

  3. The Following 8 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (27-09-2009), Ashley_Khanh (26-09-2009), azarashi (10-11-2009), bé sa (25-09-2009), dale_kl (25-09-2009), ddomddomddor (15-10-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009), everline (03-10-2009)

  4. #23
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Chị ấy

    [IMG][/IMG]

    Anh ấy và chị ấy


    Thời gian ở bãi biển này không nhiều, nhưng cảm giác cực thú vị vì đi vào tầm chiều nên ánh nắng không chói chang, chỉ nhè nhẹ, dìu dịu thôi. Hôm trước lên núi, hôm sau xuống biển. Còn t hiếu gì nữa đây?

    Tiếp tục chơi bời ở đây Fukuoka, Ryo dẫn hai chị em đến Viện Hải Dương Học. Viện Hải Dương học này được xây dựng trên hòn đảo nhân tạo, được làm từ rác và đất. Hòn đảo này theo như mình thấy thì đã được quy hoạch thành khu công nghiệp và làm cảng biển... Mắt nhìn thấy thế thì nói thế, chứ chả biết có phải không :P


    Viện Hải dương học, xa xa thấp thoáng số 10



    Bên trong có rất nhiều loại sinh vật biển, loại nào cũng có... và nhìn thấy chúng nó là nhìn thấy đĩa King Crap Cua biển bỏ lò sốt Phomát, nào baba rang muối chuối đậu, Cá khô nhắm rượu, sashimi cá voi,...

    Đèn hắt ở bên trong cũng hình cá dễ thương nữa


    Rùa ăn snack cá


    Con cá này dài dã man, hình như là vài mét


    Đây mới đúng là Kame này. hì hì


    Trong cái bể kính này, người ta có trình diễn người bơi lội giữa đàn cá mập nữa


    Thực sự mình cũng không hiểu sao rất nhiều couple vào đây nữa. Hay vì ánh sáng trong này nó tối nên mới dẫn nhau đến đây abc. (J/K) Người Nhật rất lịch sự trông vấn đề tế nhị và riêng tư. Các đôi yêu nhau không bao giờ thể hiện nơi công cộng những cử chỉ như ôm hôn nhau say đắm như ở những nơi khác.

    Vào trong này có trò chơi cho trẻ con, kiểu truy tìm con cá. Hehe, mình cũng chơi trò này. Chikku với Ryo phải can lại vì "ss chơi hăng quá, ai cũng phải nhìn".

    Có khu để khách tham quan có thể mày mò đống sinh vật biển sống. Mình tóm ngay con sao biển với quả cầu gai. hơ hơ



    Đồng hồ Rolex thế hệ mới


    Tiếp đó là đi xem show cá heo, hải cẩu, cá voi. Mấy con này dễ thương không chịu nổi. MÌnh còn thích nữa là trẻ con. Ở đây thấy trẻ con hào hứng với Show này lắm, trông chúng nó rất chi là dễ thương, nhìn chỉ muốn cắn cho vài cái. Nhưg quên mất không chụp ảnh chúng nó rồi :P. Ở bên ngoài có bán hàng lưu niệm, mình mua 1 em rùa, hôm nào chụp ảnh khoe



    Vịnh của nó đẹp chưa??? hehe, máy lỏm, chụp chưa lên cái đẹp của nó rồi


    Trên đường đi về thì thấy quả tháp 3, tháp đôi thì HN cũng có VIncom rồi. Lúc đàng xa, mình kêu là tháp đôi. Một lúc sau thì chikku đính chính " tháp 3 ch không phải tháp đôi ss ạ", ừ thì chụp phát nào


    Chiều thanh bình trên cây cầu từ đảo về trung tâm Fukuoka


  5. The Following 7 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (27-09-2009), Ashley_Khanh (26-09-2009), bé sa (28-09-2009), dale_kl (25-09-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009), everline (03-10-2009), nup (30-09-2009)

  6. #24
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Sau khi đi Biển về thì phải đi trả xe.
    Lúc này mới phải đối diện với 1 sự thật đó là em xe Mazda 3 mới cứng cựa bị 1 vệt xước dài ở thân xe từ ngày hôm qua. Ryo cũng đoán trước là mất khoảng 200USD. MÌnh cũng không ngạc nhiên về mức tiền này. Ô tô mà. Nhật mà. Cũng không biết là bị xước lúc nào. Chắc thằng nào nó thù mình . hì hì.

    Đến nơi trả xe, đúng như dự đoán, mất hơn 200USD tiền đền bù. Ryo cúi gập người để xin lỗi vì chiếc xe đó mới như thế mà lại làm xước. Mình cũng cảm thấy áy náy và thương cho con xe.

    3 người lếch thếch ra station gần đó để đi tàu về khu Hotel cất đồ. Có lẽ thằng Ryo là zai Nhật duy nhất biết giúp phụ nữ xách đồ. Nó cứ nằng nặc đòi kéo vali hộ mình và kêu "em khoẻ mà, em là đàn ông".

    Cho mày kéo :P. Vali vừa to vừa nặng vừa hỏng bánh xe, kêu long xòng xọc cả đường. Chiều Fukuoka mát mẻ lộng gió. Cũng may là Ryo nó cho đi Subway trước, không có đi 1 mình lại lơ ngơ như con bò đeo nơ . Đứng trên tàu, 2 tú bà cứ liếc ngang liếc dọc. Bao nhiêu là trai đẹp, 1 loại code được tung ra từ đá lông nheo "zừ mờ xừ mỡ zừm zừm..". Khốn! biết thế đi subway và phương tiện giao thông công cộng sớm có phải tốt không . Bao nhiêu là hàng ngon đang nhởn nhơ trước mắt thế cơ mà

    Cất đồ trong khách sạn, nghỉ ngơi 1 lúc. Cả 3 lại lục đục kéo nhau đi cái circle. Cái này là cái circle lớn thứ nhì thế giới. Thằng Ryo nó giới thiệu thế, cái này to bằng cái ở Yokohama, nhưng mà ít đèn hơn. Lên trên này mất tầm 700 yên





    Chụp ảnh thì hoành tráng thế thôi, chứ lên trên 1 cái là mặt xanh như đít vịt. Mình mắc bệnh sợ độ cao từ bé. Chân tay cứ líu ríu cả lại. Ruột tự dưng bị hẫng 1 cái. Chả làm ăn được gì, chụp ảnh không xong. Đoạn này thì thằng Ryo chụp. Từ trên Circle có thể ngắm toàn cảnh FUkuoka. Mình nhìn thấy đàng xa là tháp Fukuoka ( thằng Ryo chụp được, mình không chụp đc )
    Cái nhà đằng xa kia trông như lâu đài. Hehe, gọi luôn là lâu đài nhé




    Lâu đài thực chất lại là 1 cái Nhà hàng xa xỉ, thường để tổ chức đám cưới

    Xuống khỏi cái Circle kia thì mẹt nó như thế này đây. Đám cưới mình mà ở đây thì phải biết. HỘi Yo tha hồ mà nhảy múa. Nhưng ai sẽ cưới mình đây



    Rồi lại phải chờ đợi xe bus, trong lúc chờ đợi, nói chuyện được rất nhiều với thằng Ryo, lúc này nó có vẻ là đã quen với tiếng Anh hơn. Nó đã từng ở New Zealand 1 năm cơ mà. hà hà. Cả nhà có vẻ đói. Đói lả ra í chứ. Mình lúc này ăn cái gì cũng được

    Mấy chị em lang thang trên phố tìm 1 hàng ăn thật ngon. Ngon vào, thật là ngon nhé!!! có cả bia nữa, tự dưng thèm bia kinh khủng


    Chọn quả quán màu đỏ chót, rất bắt mắt này nhé



    Bên trong quán nó như thế này


    Quán này có thằng cu đầu bếp trông kháu lắm. Định ra chụp ảnh nhưng thấy nó có vẻ bận nên thôi, không làm phiền.
    trong quán rồi, lúc nàh đang đợi món ăn

    Chiến đấu thôi 2 bia, 1 sake của Chikku


    Sashimi bò gà ngựa phối hợp. Mình yêu sashimi, MÌNH YÊU SASHIMI VÔ CÙNG


    Thêm 1 món Salad nữa (khi nào up ảnh sau), salad ăn đơn giản nhưng vị rất ngon, chỉ có đậu phụ, rau xà lách, cà chua bi và thịt bò xào, và cả mayonaise nữa, sao mà ngon đáo để

    Món lẩu cũng hấp dẫn không kém. Lẩu có nấm, vài lát chanh, rau riếc, ớt khô xắt sợi nhỏ, thịt bò. Lại nói đến thịt bò, những miếng thịt xắt dầy hơn bình thường, những gân mỡ, thơm ngon đến miếng cuối cùng. ăn với mỳ sợi trứng kiểu sợi mỳ Udon. Ôi, nói đến đây nc bọt tuôn ừng ực, biết làm sao đây. Nóng hôi hổi, vừa thổi vừa ăn. Mặt đỏ bừng lên vì chất men len lỏi vào tận trong máu. Em chikku có nhiều tâm sự nên uống hơi nhiều sake. Mình đã có kinh nghiệm uống sake rồi, nên không dám uống nhiều. Uống vào thì có vẻ nhẹ còn hơn cả bia, nhưng cứ thử uống nhiều xem, chết không kịp ngáp luôn í chứ. Em chikku chơi cho vài phát Sake và không có dấu hiệu dừng lại. Đến phút cuối, anh hùng Kame đã phải cứư Mỹ nhân chikku bằng việc lén lút uống hết cốc sake cuối cùng.

    Ngậm sake trong miệng mới thấy độ mạnh của nó, nóng muốn bỏng mồm luôn. LO phí tiền nên mình chả nhả ra đâu, uống chứ.



    Chikku sau khi uống thì gục hẳn, chết có kịp ngáp vào món tráng miệng của Ryo. hehe, thấy Ryo có vẻ khá là tiếc món tráng miệng đó. Ai chưa say rượu hãy hỏi chikku cảm giác thế nào...
    Đứng không vững, rũ rượi như người chết rồi. Biết thế chụp quả ảnh làm kỷ niệm.
    Sau khi lau dọn quán khá là tươm tất, mình và Ryo xin lỗi quán vì gây trouble thế này và bắt taxi đi về khách sạn.
    Chú lái taxi rất tốt khi hướng dẫn cho mình cách giúp em nó tỉnh rượu. Nhưng hãng taxi thì khốn lắm. Đi có mỗi đoạn ngắn cũn mà đi luôn cả ngàn yên của mình. Ngàn rưỡi chứ có ít đâu.

    Một buổi tối thú vị với nhiều kỷ niệm. 2 ngày trôi qua quá nhanh. Vậy là ngày mai, còn mình ta rong ruổi, mình ta cô đơn trên con đường phía trước.

    Xin cảm ơn Chikku, cảm ơn Ryo vì tất cả, vì 2 ngày bước chân trên đất Nhật. Nếu không có 2 em, Kame có lẽ đã shock hoàn toàn trước những gì đang diễn ra trước mắt. Tiếng không biết, không người quen, bỡ ngỡ và cô đơn.
    Cảm giác bên 2 em rất thú vị. Chúc em hạnh phúc! Thực sự cảm ơn em và Ryo.

  7. The Following 8 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (27-09-2009), Ashley_Khanh (26-09-2009), azarashi (10-11-2009), bé sa (28-09-2009), dale_kl (25-09-2009), ddomddomddor (13-10-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009), everline (03-10-2009)

  8. #25
    Giải văn chương W-INDSVN06
    jewelry_flower's Avatar


    Thành Viên Thứ: 50
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 2,003
    Thanks
    60
    Thanked 668 Times in 179 Posts
    Chà, bao giờ thì có ảnh live w-inds đây ạ
    Chữ ký của jewelry_flower
    Love something is remember it forever

    JF ♥ w-inds.


  9. #26
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Toi nay em nhe'

  10. #27
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Đưa Chikku vào phòng là nó ngủ luôn, không thèm thay quần áo bẩn lúc nãy chớ vào. Thôi, ngủ được là tốt. chứ mà quằn quại như mình đợt trước thì chẳng hay hớm gì. Thế này làm sao sáng mai mà dậy sớm được chứ.
    Cả thằng Ryo cũng ngủ chỏng quẻo luôn, không tắm táp và tháo kính áp tròng ra. Mình thì không thể, nhắc lại KHÔNG THỂ kiểu đấy được. Dù buồn ngủ vẫn xách đồ vào Toilet tắm rửa kỳ kỳ cọ cọ. Sau đó thì đi sạc pin điện thoại. KHỐN, muốn ngủ sớm không xong

    Khoảng 3h00 sáng thì Ryo tỉnh giấc tháo kính áp tròng của nó với của Chikku. Thằng đấy trông thế mà rất chi là chu đáo.

    7h00 sáng ( giờ Nhật) mình dậy tắm táp nhẹ nhàng để 2 đứa kia khỏi thức giấc. Khổ thân, chắc mệt lắm. Mình thì bình thường. Ở nhà luyện quen rồi. Thế và nữa cũng không sao.

    Biết mình phải rời Fukuoka sớm, nên 2 đứa cũng lục đục dậy lúc 8h00. Mình định cứ để chúng nó ngủ cơ, rồi sẽ ra đi trong im lặng . Đến là cao thượng í. hị hị. Nhưng thôi, đã dậy rồi thì cùng đi vậy

    Hakata station


    Những bức ảnh vớt vát trước khi 3 chị em chia tay nhau. Bịn rịn lắm . Rồi cuộc đời mình sẽ ra sao, con đường phía trước thế nào... Cái đó mình không biết trước được, chỉ biết rằng đã quyết thì chỉ còn cách tiến về phía trước, không có bước lùi


    Ra đến Hakata Station, mình bắt gặp 1 anh trông cứ như là zai Harajuku, rất đẹp trai, khuyên khiếc xỏ tùm lum, chắc anh này định lên Tokyo làm ca sĩ lập nghiệp đây. Thấy cả gia đình đi tiễn. Mình nghĩ cũng buồn cười. Vì Shinkansen của Nhật chạy vèo cái là lên đến Tokyo, sao lại có cảnh bịn rịn như thế nhỉ. Chỉ có mình mới là người bịn rịn nhất. Chưa chi đã phải chia tay Chikku và Ryo rồi. Lên Shinkansen Hikari, sắp xếp hành lý xong, vẫy mỏi cả tay. Thằng Ryo thì cứ ở ngoài làm trò- thằng này bất bình thường lắm, nhưng cũng rất Kawaii.

    Cảm giác ngồi trên Shinkansen lúc này rất hồi hộp. Vì sao ư??? Nhắc lại 1 lần nữa về mình đi Nhật với : Tiếng Nhật không biết tẹo nào!!! và không người thân thích, CHỈ ĐI 1 MÌNH. Ôi, tim đập thình thịch, lo lắng là điều tất yếu. Sợ nhất là không biết tiếng Nhật, tới nhầm ga thì chết.
    Từ Fukuoka, mình sẽ tới Okayama để gửi đồ cho bạn Aza, và như thế, trên người mình chỉ còn 1 vali duy nhất

    Lần đầu ngồi trên Shikansen, tai ù đi mỗi khi đi vào đường hầm. Quê thế đấy. Mình ngủ gật được 1 lúc thì có 1 bà người Mỹ đến ngồi cạnh. Bà người Mỹ này khá là dễ gần. Mình nói là mình sẽ đi Hiroshima và Miyajima, bà đó cho mình xem ảnh ở Hiro và Miya luôn. Bà còn nói khi đến Miya và Nara thì hãy cẩn thận những con nai, bọn nó ăn tất cả mọi thứ, chúng nó đã nhồm nhoàm cái bản đồ của bả. Nói chuyện rất nhiều và mình có cơ hội giới thiệu VN cho người Mỹ. Bà đó cũng rất muốn tới Việt Nam.
    Được 1 lúc thì đến Okayama. Đợi bọn bạn Aza lâu chết được, nên làm 1 vòng xem xét thế nào. Chỗ Station này chả biết có phải là trung tâm không? nhưng mà thấy lèo tèo lắm. cũng chưa thấy gì hấp dẫn cả. Thế là lại quay lại Station ngồi đợi ở 1 bức tượng, thấy mọi người cứ đi qua là chụp ảnh bức tượng, chả hiểu thế nào, quay lại nhìn thì hóa ra là tượng Momotaro - Truyện Đào Thái Lang Cậu bé quả đào, chắc ai đọc truyện nhiều thì cũng biết. Nó thế này đây



    Không khí ở Okayama có vẻ mát mẻ, nhiều gió, mình ngồi chỗ Momotaro mà gió thổi bay nón đến mấy lần, đã lười lại còn phải đi nhặt nón. Ôi, cái thân khốn khổ của tôi. Ngồi buồn ngắm cảnh chút chơi, thấy ở đây, con gái cũng bình thường, thỉnh thoảng lại có anh đẹp trai đi qua, sợ chả dám chụp, cầm Iphone giả vờ nhắn tin, nhưng thực tế là chụp các anh, thế mà các anh lướt nhanh quá, máy chả kịp bắt hình. Mình đã nghe đồn thổi về vụ không được chụp ảnh ở Nhật, nên máy ảnh có dám chĩa vô các anh đâu
    Bạn của Aza đến dễ dàng nhận ra mình, bởi mình đội nón VN, mình chuẩn bị tặng cho các anh w-inds. đấy . Vậy là 1 vali 20kg đã trao trả cho chủ nhân ruột, còn cái valị nhỏ của mình sẽ nhét vào trong vali lớn. Mình thế là nhẹ quá rồi, Vị chi là còn 1 ba lô xanh đeo vai và 1 vali kéo. Yề.
    Bây giờ sẽ là Hiroshima thẳng tiến. Các anh w-inds. hãy đợi em

  11. The Following 7 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (27-09-2009), Ashley_Khanh (27-09-2009), azarashi (10-11-2009), bé sa (28-09-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009), everline (03-10-2009), maxier (12-10-2009)

  12. #28
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    HIROSHIMA- Từ đây mới là bắt đầu cuộc hành trình khám phá - không còn mình nữa, chỉ còn TÔI đơn côi

    Từ Okayama đi Hiroshima nhanh lắm, mất khoảng 20 phút thôi. Đến Hiroshima Station vào khoảng 14h00. mình đã search sẵn trên mạng cả năm trời, và rất ưng í em Hana Hostel. Book luôn, book nhanh không có lại hết chỗ .

    Tại sao lại book Hana Hostel?
    - Gần Station, mất khoảng 7' đi bộ
    - Sạch sẽ
    - vui vẻ

    Và nhiều lý do liên quan khác.

    Khi vừa xuống Hiroshima station là đi kiểm tra cái Toilet ở đây thế nào. Nghe nói là ở Nhật Toilet rất sạch. Nhưng không phải thế. Toilet ở ga trung tâm lại không sạch sẽ và đủ độ tin cậy mà bệt cả cái mông xuống, nên dáng đi tè của mình chỉ là chồm hỗm mà thôi. Kiểm tra Toilet xong, mới có dịp ngó nghiêng và cảm nhận.

    Nhiều Tây Balô hơn hẳn ở Okayama, nhộn nhịp hơn ở Okayama, nhưng chưa nhộn nhịp bằng Hakata Station chỗ Fukuoka. Thấy bọn Tây, thằng nào cũng có bản đồ. mình vòng vèo kiếm chỗ Information. Ngay trong Station có quầy thông tin cho khách du lịch, có cả máy tính free để tra cứu. (Biết thế mình tranh thủ vào Facebook cập nhật tình hình). Mình tra ngay địa chỉ của Hana Hostel, vì thế quái nào trong lúc in mấy cái tở book hostel. lại chả có Hana của mình đâu. Tra xong địa chỉ thì mình hỏi chị ở quầy thông tin. Chị này đưa ra ngay 1 tờ bản đồ chi tiết vị trí mình đang đứng và chỉ cho mình Hana hostel ở đâu. Cảm ơn rối rít và quẩy đít ra đi.
    Ra đến cổng chính của Station là mình chẳng biết phải rẽ phải hay rẽ trái, nhưng mình quyết định là rẽ phải. Đi được 1 đoạn thì mình hỏi 1 thằng, thằng đó nói mình phải đi hướng ngược lại. Thế là cắm đầu cắm cổ đi theo hướng ngược lại. Lúc đó mới thấy tên Ekimae Mart. Nó là cái chợ, bán đủ thứ đồ. Đến đúng cái chỗ mà quầy thông tin đã mention trước đó mà mình lại 1 lần nữa lại chả biết là nên rẽ hướng nào. Hỏi bừa 1 thằng cu cao ráo, hơi đen đen, nhưng đẹp trai ( phải
    chọn đẹp trai mà hỏi cho đỡ phí cái công vác xác sang NHật chứ lị). Nó chỉ cho mình là đi thẳng đến cái ngã thứ 2 hay 3 gì đó thì rẽ phải. Thằng này là học sinh, nên hiểu ngay được mình hỏi gì và cũng tậm tọe được right với left + go straight.

    Đi đúng như những gì thằng cu đen đen đó nói mà vẫn không thấy Hana đâu. Mình hỏi thêm 1 anh nữa. Hóa ra nó lấp ló ngay trước mắt mình mà mình không nhìn thấy.

    Hey, I get there. Yeah
    14h30, chưa phải là giờ check in. Kéo cánh cửa bước vào Hana Hostel cảm giác yên tâm hẳn, ít ra là có chỗ trú chân rồi.
    Khi mình vào đã nghe thấy tiếng chào lảnh lót của anh Staff. Anh này cool lắm, có râu quai nón nhé, đầu cắt cua nhé
    Mình sổ 1 tràng tiếng Anh nói là " Tao đã book rồi, cho tao check in". Anh Staff niềm nở hỏi tên mình và tra trên máy thì không thấy tên mình đâu. Rồi kiểm tra xem tên mình chỗ nào.

    ÔI TRỜI CAO ĐẤT DÀY ƠI!!! KHỐN RỒI! CÁI SỐ TÔI NÓ VẤT VẨ VỀ ĐƯỜNG ĐI LẠI

    Anh Staff nhẹ nhàng nói với mình rằng " Mày book vào ngày 31/8 chứ không phải 22/9". Ôi, khônggggg. Sao lại có thể ngu ngốc đến nỗi như thế cơ chứ.
    "Thế mày cho tao check in hôm nay được không??? Tao không biết chỗ nào để đi cả, tao đi 1 mình và đây là điểm đến đầu của tao"

    " Rất tiếc chỗ tao hôm nay không còn chỗ nào trống cả'

    " tao chỉ cần 1 bed thôi, tao đã book ở đây vì đã đọc trên mạng về Hana và tao rất thích. mày làm ơn"

    "Bed cũng không có, hôm nay chỗ tao hết sạch mà"

    Anh Staff thoáng thấy sự thất vọng của mình, cộng với khuôn mặt đỏ ửng mệt mỏi vì trời nắng đã giúp đỡ mình không cần suy nghĩ
    " Ưm, được rồi, để tao sẽ tra giúp mày xem còn ở đâu không. Tao chỉ lo không có, vì thời điểm này mọi người đi du lịch rất đông"

    Bàn tay anh Staff thao tác nhoay nhoáy trên máy tính tra hệ thống để tìm giúp mình hostel.
    "Mày ở Miyajima được không"
    "tao không thích ở Miyajima, tao thích ở trung tâm. mày tìm kỹ giúp tao"

    Mắt anh Staff dán chặt vào màn hình để tìm kiếm " à, tao thấy rồi để tao thử hỏi xem sao". Ngay sau đó anh gọi điện cho Hostel hàng xóm.
    "Moshimoshi, Hana hostel desu....balabala masu blalabla shita..."

    Sau đó anh dập máy, quay sang chỗ mình và nói
    "ok, đêm nay mày qua K Guest house ở, cũng gần đây thôi, mất 10 phút đi bộ đó. Bên đó chỉ còn 1 giường cho đêm nay"
    "Vậy bên mày ngày mai có bed nào không?"

    " Bên tao còn"

    " thế mai tao sẽ quay lại chỗ mày nhé. tao cảm ơn"

    Anh Staff hướng dẫn cụ thể cho mình đường đi lối lại đến K Guest House, nói ra khỏi đây thì rẽ thế nào. Vậy mà vừa ra khỏi Hana Hostel là đã rẽ sai rồi. Anh Staff thấy mình lơ ngơ và chỉ lại cho mình phải rẽ thế nào. Đi mà chả biết rẽ phải rẽ trai ra làm sao. Loay ha loay hoay, trời thì nóng. Thấy con bé người Nhật xinh xinh đang đến gần. Thế là hỏi luôn. Đã nói rồi, có hỏi thì hỏi những ai trông xinh xắn dễ thương cho đỡ mất công hỏi. Đoạn này mình hơi bất ngờ vì khi mình hỏi, con bé người Nhật lôi điện thoại ra và tra GPS, rồi nói với mình kiểu như là " mày đi theo tao". Vừa đii với nó, mình vừa nói ba hoa chích chòe về w-inds và về KAT TUN, nó chẳng hiểu cái vẹo gì cả. Đến gần K Guest House, nó nghĩ là mình có thể tự đi được nên bỏ mình ở ngã tư. Nó đâu biết rằng mình chịu chết với cái bản đồ.
    Nó vừa đi 1 cái là mình LẠI tìm đường trong vô vọng, không biết xem bản đồ, không biết chỗ mình đang đứng ở đâu. Cứ đi ngược đi xuôi đi lòng vòng mãi mà không tìm thấy nơi cần tìm. Đoạn đường mình đi thấy toàn ông già. Mình chả hỏi. Thây 1 anh đi tới, hơi hói, mìnhh hỏi luôn. Trẻ tuổi là được rồi, đến giờ phút này thì chả câu nệ cái gì nữa cẩ.

    Anh này trông dáng vẻ hơi vội vàng đi đâu đó. Thấy mình hỏi nhưng vẫn sẵn sàng giúp đỡ. Nhìn bản đồ và dẫn mình đi. Đi ngược rồi lại đi xuôi. Đi xuôi thấy sai lại đi ngược lại. Anh này cũng không biết xem bản đồ giống mình hay sao í. Anh này rất tốt bụng, còn định kéo luôn hộ mình cái vali to tổ bố nữa chứ. Mình thì xem film nhiều nên cảnh giác, nhất quyết kéo cái vali đến cùng. Vừa đi vừa nói chuyện thì phát hiện ra anh này gốc Trung Quốc nhưng sống ở Nhật. Thảm nào mà cái đầu hói thế chứ lị

    Cuối cùng cũng tìm thấy K Guest House, anh Trung Quốc còn xin lỗi mình vì đã đưa mình đi lòng vòng, trong khi K Guest House lại rất gần. Mình cảm ơn anh đó còn chưa xong nữa là anh í còn xin lỗi mình.
    Cảm giác yên tâm vì gặp được những người tốt.
    Vừa vào trong cửa của K Guest House đã thấy ở đây rất sạch sẽ. Các chị staff niềm nở chào đón mình và đã biết trc mình là người được bên Hana cử đến

    Trả tiền và làm thủ tục check in. MÌnh ở phòng 402. Thang máy đưa mình lên tầng 4, cất đồ xong là mình kiểm tra cái Toilet luôn. Phần Bathroom riêng, phần WC riêng. Cả 2 đều RẤT sạch sẽ. Ổn. Mình đi tắm cái.

    Phòng tắm nó như thế này. Thích tắm bao lâu tuỳ thích chứ không phải kiểu nhét xu vào rồi tắm 100 yên được 10 phút


    Tắm rửa và thay đồ là mình lên đường đi Miyajima như trong lịch trình.
    Từ chỗ mình ở K Guest House ra trạm Tram rất gần. Đi bộ vèo cái là đến nơi. Tiện nhất có lẽ là mình không phải đổi Tram để đến Miyajima. Mất khoảng chưa đến 1 tiếng để đi từ chỗ mình là Matobacho đến Miyajima. Tram mình đi khá là cũ kỹ, trông như là đồ cổ, nhưng trên tàu điện này vẫn có bảng điện tử thông báo cái gì đó. Thường thì người ta sẽ đi ra JR Station để đi tàu của JR đến Miyajima, nhưng mình chọn Tram, vì chưa đi Tram. Tàu chạy chậm và dừng lại rất nhiều điểm, cứ khoảng 100m là dừng 1 lần thế nên mới mất nhiều thời gian như vậy. Khi lên tàu thì sẽ phải lấy 1 cái thẻ ghi số để khi xuống thì sẽ biết mình phải trả tiền bao nhiêu. Mình lơ nga lơ ngơ, bước lên mà quên không lấy thẻ đó, cũng không biết Miyajima chỗ nào, vừa lên 1 cái đã dặn anh phụ tàu là " khi nào đến Miyajima thì bảo tao". Anh Phụ tàu trả lời " Miyajima là FINAL STATION". ợ hợ hợ, sợ quá, nghe cứ như là FINAL DESTINATION í

    Ngồi trên tàu ngủ được 1 lúc thì anh phụ tàu gọi mình nhìn ra ngoài "Kia kìa, Miyajima kia kìa thấy không?". Thấy thấy, thấy chứ lị, có đeo kính rồi mà. Ánh nắng chiều tà hắt xuống mặt nước khiến cho Miyajima có 1 vẻ đẹp khó tả. Lòng rạo rực, phơi phới.

    Cuối cùng cũng đến Final stop.
    Miyajima là 1 hòn đảo thế nên muốn ra được đó phải đi bằng phà, người có thẻ JR thì không phải mua vé (9 triệu quả thẻ JR để đi trong 14 ngày cơ mà. Mình thật là ĐẠI GIA )


    Lúc đầu đến Final Stop, mình hãy còn non lắm, chả gì thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên mình chu du 1 thân 1 mình cơ mà, thế nên mình hỏi toán loạn, hỏi xem giờ phà chạy, hỏi chuyến cuối cùng từ Miyajima về chỗ này và hàng tá câu hỏi lúc nào cũng thường trực trong đầu của mình. Hỏi ít thôi, không có nó oánh cho thì boả mịe.

    Mình vào chỗ nghỉ có điều hoà, hỏi 2 anh chị này. Anh zai nói tiếng Anh khá hơn chị gái. Tức là rặn ra được vài từ để cho mình hiểu nó rất muốn giúp mình nhưng mình chả hiểu gì cả. Thấy một đám người Ý đến đi ra Miyajima là mình cũng bám đuôi luôn. Ắt hẳn là bọn này cũng đi như mình.

    Đây chính là đôi bạn trẻ nói giúp đỡ mình không xong đây
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 30-09-2009 lúc 08:57 PM

  13. The Following 7 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (27-09-2009), Ashley_Khanh (27-09-2009), bé sa (28-09-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009), everline (03-10-2009), maxier (12-10-2009), nup (30-09-2009)

  14. #29
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Hơn 10 Phút ngồi trên phà với ánh nắng cuối chiều thơ mộng dù gió có mát cũng chẳng ai nỡ ngủ cả. Ánh nắng chiều hãy còn rực rỡ, nhưng mong manh


    Thêm vào đấy là cả 1 lô 1 lốc gái Ý zai Itali xinh đẹp đang ở trước mặt mình. Cái Shrine có từ thế kỷ thứ 6 ( hình như thế ) ngày càng gần hơn


    Và gần hơn nữa





    Lúc này mình chưa cảm giác được nhiều về vẻ đẹp uy nghi của nó, chỉ mải mê những gió cùng mây.
    Có lẽ trời đã phù hộ cho mình, đi đến đâu thời tiết cũng rất đẹp, chiều ý người. Không cố tình đi Miyajjima vào chiều muộn, nhưng lại thành 1 kỷ niệm không bao giờ quên

    Đặt chân lên đến đảo, đón khách du lịch là những chú hươu hay nai gì đó. Bọn này vừa hôi lại ỉa rất lắm, nhìn xuống dưới chân là những GIỌT shit của chúng, chúng ị ít lắm, bé tí tẹo như đầu bông ngoáy tai hoặc to hơn chút xíu.
    Nhiều người thích con này, bọn gái Nhật thấy nó cứ tíu ta tíu tít ríu rít hết cả lên rồi trầm trồ với nhau "kawaii KAWAII KAWAIII neeeee"

    Mình chụp cái ảnh lấy lệ 1 con thôi, chứ con này hôi, mình chả thích đâu



    Và khi vừa vào đảo 1 cái sẽ nhìn thấy ngay cái nhà này, như kiểu hotel hay gì gì đó. Tiếng Nhật thì mình chịu rồi


    Cứ thấy bảng chỉ dẫn là mình đi theo, thấy có cái bảng chi lên trèo lên trên 1 cái đồi, mình đi lên. Chả thấy bóng ma nào cả, đường đi thì toàn là shit hươu với nai, hôi lắm. Càng trèo lên cao, lượng shit càng giảm nên thấy trong lành hẳn.


    đến khi bắt gặp mấy cái như kiểu nhà tròn sau mông cụ Lý ở Hồ Gươm nhưng có vẻ cũ kỹ cổ xưa lắm thì thấy sợ sợ. Sao lại chả có ma nào thế này??? Hay là bị ma ám???
    Nhưng mình nhất quyết phải chụp cái ảnh để chỉ chỏ cho bà con ở nhà rồi mới rời khỏi đây được
    Trong luc chụp ảnh chân run như cầy sấy, vừa chụp vừa lo khi mang đi rửa ảnh sẽ thấy 1 thiếu nữ mặc áo trắng tóc dài buông xõa xươi. Ôi KINH QUẤ.




    Lúc đi xuống thì phi như bị té re. Xuống dưới thấy người đi lại cho nó lành. Bước qua cái cổng này thôi là mình bước vào một thế giới khác, thế giới của sự cổ kính pha lẫn với nét đẹp hiện đại, nét đẹp của thiên nhiên hòa quyện với giá trị văn hóa nhân tạo.


    Cũng không uổng công khi ngồi đợi, ngồi nhòm chờ từng khoảnh khác đi qua. Mình muốn níu giữ mãi khoảnh khắc chiều tà đó. Cũng bởi Hiroshima - Miyajima là địa danh đầu tiên mà tự bản thân mình khám phá. Thấy yêu lắm nước NHật bởi sự truyền thống không hề bị phôi pha.

    Đường đi trên đảo thẳng tắp hàng lối những cây thông gầy guộc mà mạnh mẽ, bầu trời trong không 1 gợn mây, mặt trời đang khuất dần phía núi.
    Phải nói thêm là ở Nhật toàn đồi núi thôi



    Khi tiến gần tới Shrine, mình đã bắt đầu run lên vì vẻ hùng vĩ oai nghiêm của nó. Mình như bị chết dí ở Shrine, rình từng khoảnh khắc. Đối với mình, từ lúc bước chân lên đảo, mỗi giây trôi qua đều tràn ngập cảm xúc


    Những người đến đây cũng mong muốn được làm nghệ sĩ nhiếp ảnh 1 lần, súng ống các loại được các bác sử dụng triệt để, mình thì mỗi Ixy quèn với Iphone vớ vỉn đem ra đọ hàng với các bác.
    Khách du lịch đến đây rất đông, mùa nước rút nên có thể đi bộ đến tận Shrine


    Ngay đối diện Shrine là Khu floating no stage


    Nói gì thì nói, lần đầu khám phá Nhật bản, thu hút mình nhất là cái Shrine này


    Hoành tráng lắm, phần mái lấy ý tưởng từ cánh chim bay bay


    Tooooo nữa


    Gặp lúc nước chưa dâng lên, thì phần chân đế trông khô cằn thế này đây


    Mặt trời khuất dạng, chỉ còn le lói những tia nắng cũng đang chực tắt dần



    Iphone 3GS đọ với các loại súng

  15. The Following 2 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    bé sa (13-10-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009)

  16. #30
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Nhờ 1 chú đẹp trai người ý chụp cho cái này



    Trên con đường săn lùng cái đẹp thì gặp cái shrine đá này, trước cổng một ngôi đền nhỏ cổ kính. Mình có cảm giác, cứ mỗi bước chân đi là lại có cái gì đó hay ho để lưu giữ trong tâm trí.

    Chụp bằng iphone vì máy ảnh sắp hết pin


    Lại bước thêm vài bước nữa đã gặp đền này rồi. Khng nhớ nổi tên đâu. Có lẽ tiếng Nhật, ngoài tên mấy anh zai đẹp ra thì mình chả nhớ được gì


    Cái temple gỗ ở trên, như kiểu nhà sàn, và đây là dưới gầm sàn, gỗ trông rất cổ mà không thấy bị mối mọt gì cả. Chắc chắn Nhật đã có công nghệ bí quyết gì ở đây mà từ xa xưa nhé


    Cái tháp này ngay bên cạnh cái temple ở trên. Giống Thiên Mụ ở Việt Nam chưa ạ???


    Thấy hai em gái Nhật xinh xắn trắng trẻo, mặc Kimono là gọi lại sờ mó ngay


    Trên đảo có rất nhiều quần thể di tích khác, nhưng mình thích thiên nhiên. Đang đi lững thững thì gặp em mèo này. Giống hệt em mèo ở nhà em đang nuôi
    Chắc là thần mèo canh lãnh thổ Miyajima. Mắt lóe sáng vì có flash


    Cái này thì không flash, trông em mèo hiền hơn nhiều


    Khi trời nhá nhem tối, mình muốn tìm hơi ấm nơi con người, nơi ánh sáng phát ra khiến cho mình yên tâm hẳn. Đã đi vào đường hầm ở Mỹ đình, Hoà Lạc, Kim Liên.... và cả ở Kyushyu nữa, cảm giác ở đây khác hẳn. Thanh bình đến lạ thường.

  17. The Following 2 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    bé sa (13-10-2009), Eugene_w-inds (02-10-2009)

Trang 3/8 đầuđầu 1 2 3 4 5 6 7 ... cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 05-02-2012, 12:02 AM
  2. [Truyện ngắn] Hồn bướm - Chouchou
    By Kasumi in forum Văn Học
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 30-01-2009, 10:38 AM
  3. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 02-07-2008, 01:52 PM
  4. BÍ MẬt CỦa NgƯỜi NhẬt
    By Dép Xỏ Ngón in forum Con Người Nhật Bản
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 21-04-2006, 07:53 PM

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •